Trong lúc nhất thời, Liễu Bích tưởng rằng chính mình nghe lầm, nàng nghĩ Hoen có lẽ là một cao nhân, cũng nghĩ tới tính tình cổ quái của lão già này, rất có thể bề ngoài che dấu cái gì đó. Nhưng nàng không nghĩ tới, Hoen được Ny Tạp đánh giá cao như thế.
Có lẽ là trùng tên với một người nào khác sao? Dù sao trên đại lục cũng có nhiều người gọi là Hoen (Hoentist = người chiêm tinh giả)
Liễu Bích không dám xác định, hỏi lại: "A di, người nói Hoen kia có đúng là lão già miệng đầy răng vàng, hơn nữa cả ngày ôm thủy tinh cầu chạy khắp nơi, lão Hoen mà tự nói chiêm tinh thuật của hắn là chân lý không?"
"Sao? ngươi biết Hoen tiên sinh sao? Ừ, ta lâu rồi không có rời khỏi đồ thư quán, cũng thật lâu không có gặp qua Hoen tiên sinh. Trước kia hình dáng của hắn không phải như ngươi nói, bất quá, hắn đích xác cũng am hiểu chiêm tinh thuật, tin tưởng chiêm tinh thuật của hắn là chân lý!"
"Vậy không sai rồi!" Liễu Bích thở dài: "Ta đi tìm hắn vậy!"
Ny Tạp ngạc nhiên nói: "Ngươi biết hắn sống ở đâu sao? Hoen tiên sinh luôn luôn hành tung bất định!"
"Sặc! Hoen tiên sinh bây giờ..." Liễu Bích muốn nói Hoen được nàng nhận nuôi, lại cảm giác như không kính trọng người liền sửa lời nói: "Bây giờ đang ở trước cửa nhà ta, do ta cung ứng ăn uống."
Ny Tạp chết lặng, lại che miệng cười khẽ, lắc đầu than vãn: "Bọn họ là thế ngoại cao nhân luôn rất quái dị!"
"Đúng vậy, rất quái dị! Được rồi, a
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lieu-bich-la-ta-chinh-ta/2355755/quyen-3-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.