“Nha đầu, muội như thế nào lại xuống xe?!” Hạ Nguyệt Sanh vừa thấy ta, đáy mắt liền hiện lên vài tia bất đắc dĩ. “Đại ca, nghe nói đối diện là đệ nhất mỹ nhân của Đông Hải quốc, muội tới giúp huynh mời nàng xuống để xem mặt nha?” ta nhìn hắn trêu nghẹo nói. Nghe thấy lời nói ngả ngớn của ta, người đối diện tất nhiên là không phục. Vài tên gia đinh liền muốn tiến lên, chính là trong giờ phút này từ phía trướng kiệu kia lại truyền đến một giọng nói uyển chuyển, kiều mị “Lui ra, không được vô lễ” Xem ra đệ nhất mỹ nhân của Đông Hải quốc ít nhất là ở mặt ngoài không giống như Phong Nhi đã nói, là người kiêu ngạo. Ta tiến lên vài bước, không nhìn tới ánh mắt tức tối của gia đinh. Đi tới trước kiệu của Khúc Nhược Vân “Mỹ nhân tỷ tỷ chớ trách, là tiểu muội nhanh mồm, chính là mỹ danh tỷ tỷ lan xa, nên tiểu muội muốn người trong phủ được ciêm ngưỡng dung nhan của đệ nhất mĩ nhân một lần” Lời này hơi ngả ngớn, chính là ta không phải là nam tử, mặc dù nếu nàng có tức giận cũng không phát tác. Trong tư liệu mà Mị đưa cho ta có nói, Hạ Nguyệt Nhiễm bị người cho là ác nhất trong thành Minh Nguyệt. Người bị nàng trêu cợt nhiều vô số, cùng xú danh trên giang hồ của ta cũng không phân cao thấp. Chính là ta lại rất ngạc nhiên, sinh ra trong nhà quan lại, là thiên kim tiểu thư nhưng lại cũng sẽ dưỡng thành tính cách như vậy. “Hạ tiểu thư quá khen” trong kiệu truyền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lieu-lang-loan-doc-phi-khuynh-thanh/1631213/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.