Thuốc của Đào Hiểu Đông, đôi khi nhiều áp lực anh sẽ ra ban công hút điếu thuốc. Anh không hút thuốc nhiều, không nghiện thuốc cho lắm.
Bởi vì liên quan đến con mắt, đã lâu lắm anh không hút thuốc, những chuyện có thể gây ảnh hưởng tới bản thân, anh không làm một chuyện nào.
Thang Sách Ngôn ra ban công hút một điếu thuốc, lần trước hắn hút thuốc là hồi còn đi học. Hắn vẫn luôn là một người tự kiểm soát, giỏi khống chế bản thân, ở chỗ hắn không có thứ gì có thể nghiện cả.
Đêm xuống không ngủ được rời giường mà hút thuốc, chuyện này nghe không giống như chuyện hắn có thể làm.
Có đôi khi Đào Hiểu Đông cảm thấy sự xuất hiện của anh đã phá vỡ cuộc sống cân bằng của Thang Sách Ngôn, tạo thêm rất nhiều nhân tố bất định cho hắn, dù rằng đây không phải chủ ý của anh.
Trước khi họ đến với nhau, Đào Hiểu Đông không nghĩ tới ngày hôm nay, chủ ý của anh là muốn cho Thang Sách Ngôn một cuộc sống tốt hơn, để hắn được sống an ổn, vui vẻ hơn.
Hôm sau đi làm như thường lệ, trước khi xuống xe Thang Sách Ngôn nói với Đào Hiểu Đông: “Chú ý đôi mắt, đừng mệt mỏi.”
“Vâng, em biết rồi.” Đào Hiểu Đông cam đoan với hắn, “Nhất định sẽ nghe lời.”
Thang Sách Ngôn cười cười, sờ cánh tay anh gác lên cửa sổ: “Tan làm đón anh.”
“Được rồi.” Đào Hiểu Đông nói.
Thang Sách Ngôn xuống xe, lặng lẽ lên phòng làm việc, dọc đường đi gặp mọi người chào hỏi, Thang Sách Ngôn đều gật đầu. Hắn thay đồ, trước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lieu-nguyen/1119230/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.