Trái tim Đào Hiểu Đông đã bay cao bay xa rồi, còn ép anh ở lại đây xăm hình, đúng là đau lòng quá mà.
“Để hôm nào làm mà chẳng được, anh không sợ hôm nay em làm hình xấu cho anh à.” Trước khi bắt tay vào làm Đào Hiểu Đông than.
“Anh đã cởi quần ra rồi.” Đại ca điều chỉnh ghế xăm hình, nửa tựa nửa nằm, bắt đầu nằm ngửa ở đó xem điện thoại.
Đào Hiểu Đông đeo khẩu trang và găng tay lên, bất đắc dĩ nói: “Làm lỡ chuyện của người ta.”
“Cậu đừng dở người nữa, gấp đôi tiền công cho mà cậu không muốn kiếm à?” Đại ca quen Đào Hiểu Đông nhiều năm, bởi thân quen rồi nên nói chuyện cũng không tính toán.
Đào Hiểu Đông nói trong lòng, hình của anh còn chưa tới hai tiếng, gấp đôi thì nhiều hơn là bao. Đại ca cũng chỉ nhất thời nổi hứng, còn chưa nghĩ ra xăm cái gì, bảo Đào Hiểu Đông tùy ý.
Đào Hiểu Đông chọc một cái vào phần đùi anh ta, hỏi: “Chỗ này à?”
“Ừ, sexy chưa?” Đại ca mặc quần lót tứ giác, nhấc ống quần lên một chút, “Có bị chặn không? Chặn thì cậu tìm phòng anh cởi ra cũng được.”
Đào Hiểu Đông vội nói: “Anh cứ mặc vào đi, đẩy lên bên cạnh là được.”
Cậu trợ lý đứng bên cạnh chờ hỗ trợ cứ cười tủm tỉm mãi. Cậu bé yên lặng không nói chuyện được, nhưng rất hay cười, ai nói gì cậu cũng đứng bên cạnh tủm tỉm theo.
Đào Hiểu Đông hỏi: “Có muốn xăm màu không?”
“Tùy cậu.” Đại ca hết sức tin tưởng Đào Hiểu Đông.
Đào Hiểu Đông ngồi nghĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lieu-nguyen/1119269/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.