Cái suy nghĩ "Diệp Linh có ý đối với mình" một lần nữa lại hiện lên trong đầu Ôn Chủy Vũ, cô cảm thấy có chút hoang đường, bản thân cô cũng biết chuyện này sẽ không có khả năng nhưng đó lại là cách lý giải hợp lý nhất cho những hành động của Diệp Linh mà cô có thể nghĩ ra.
Diệp Linh ngồi trước mặt cô, đang mãi mê nói về công việc, Ôn Chủy Vũ thấy mình cứ lơ đễnh nghĩ tới chuyện riêng nên có phần xấu hổ, vội vàng gác lại những dòng suy nghĩ kia.
Ôn Chủy Vũ nói: "Tôi cần chuẩn bị trước, phải làm thêm một bản dự thảo nữa.
Đến lúc đó, nếu không may có thiếu sót gì, phải nhờ giám đốc Diệp chỉ dạy thêm"
Thấy Ôn Chủy Vũ chưa kịp bàn bạc gì với Ôn Lê mà tự mình đã bắt đầu tìm cách xoay xở, Diệp Linh vui vẻ cười một cái, dùng tông giọng ấm áp trả lời một tiếng: "Được."
Một tiếng "được" này vừa truyền đến, không biết có phải là do giọng của Diệp Linh dễ nghe hay vì nàng ta đáp ứng quá thoải mái nên khiến người nghe cảm thấy rất dễ chịu.
Dư âm còn văng vẳng ở bên tai, Ôn Chủy Vũ nghe ra trong đó có mang theo vài phần hàm súc, cô theo bản năng nhìn về phía Diệp Linh, trông thấy sắc mặt Diệp Linh vẫn như cũ, không có gì khác thường.
Diệp Linh rót cho Ôn Chủy Vũ một tách trà, rồi tự mình nhâm nhi.
Ôn Chủy Vũ ngồi bên cạnh cùng Diệp Linh uống trà.
Cô thấy Diệp Linh đang rất thư thả, hơn nữa, tâm trạng trông có vẻ không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lieu-nhan/68606/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.