“Em đưa anh về.” —— oOo —— Hàn Thanh Túc đã ở khách sạn suốt bảy ngày liền. Hôm nay là thứ Tư. Hắn một đêm không ngủ, từ trên giường bò dậy, đá đổ chai rượu dưới chân. Trên bàn để đầy hộp thức ăn đặt ngoài, tim đau thắt từng cơn. Hắn vô thức muốn hút thuốc, nhưng sực nhớ ra mình đã cai. Lầu đầu tiên sau bảy ngày, hắn kéo rèm cửa ra. Mưa rào rạt đập vào cửa kính, bên ngoài sương mù dày đặc cùng những tòa nhà thấp bé thoạt nhìn cực kỳ bức bối. Con đường nhựa ướt đẫm chẳng có mấy chiếc xe, ven đường rơi đầy lá phong. Mấy ngọn đèn đường còn chưa tắt, ánh sáng vàng vọt yếu ớt càng khiến khung cảnh trong mưa thêm phần lạnh lẽo. Hắn nhìn thoáng qua di động, 5 giờ rưỡi sáng. Trên màn hình rạn nứt là tin nhắn của Hàn Thanh Nhiên: “Tang lễ của mẹ là 9 giờ sáng nay.” Cùng với mấy chục cuộc gọi nhỡ. Hắn cười nhạt một tiếng, ném điện thoại sang bên cạnh, vớ lấy chai rượu uống vài ngụm, bất thình lình sặc một ngụm, đỡ cửa sổ ho, suýt thì ho văng cả phổi ra ngoài. Căn phòng chật chội này làm hắn cảm thấy áp lực, vách tường như thể không ngừng đè ép, rút cạn chút không khí cuối cùng trong phổi hắn. Tiếng điện thoại rung lên khiến hắn chỉ muốn trốn chạy. Mưa bay đầy trời, hắn xa lạ với nơi này, đi dạo lang thang không mục đích ở khu vực lân cận, bất chợt một hương thơm hấp dẫn truyền tới. Một ngày một đêm không ăn cơm, dạ dày bắt đầu quặn đau, cơn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/limited-lover-quy-hong-lac-tuyet/2920281/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.