Y như một con chó điên vậy. —— oOo —— Không nhớ rõ đã làm bao nhiêu lần. Hàn Thanh Túc tự nhận mình sức lực dồi dào, ở trên giường cũng tràn trề năng lượng, nhưng dù sao cũng trong giới hạn bình thường. Phần lớn thời gian hắn biết nặng nhẹ, biết chiếu cố bạn giường, biết làm cho đối phương hứng thú, chứ không phải hung dữ tàn ác như Lâm Mộc Hàn, hoàn toàn không màng người ta sống chết thế nào. Hắn thậm chí cảm thấy nếu đổi thành ai khác thể nhược hơn, chắc đã bị y lăn lộn vào bệnh viện luôn. “Mẹ nó… Đủ rồi!” Hắn muốn rời đi, nhưng bị Lâm Mộc Hàn nắm cổ chân lôi từ cuối giường về lại đầu giường. Hàn Thanh Túc sốc đến mức không thể phản ứng kịp. Hắn chẳng thể ngờ nổi mình là một thằng đàn ông cao 1,87 mét mà lại có ngày bị người khác kéo lê như thế, mẹ nó nhục nhã muốn chết. Lâm Mộc Hàn dường như không biết mệt mỏi là gì. Người y mướt mồ môi, lông mi rủ xuống, nhìn chằm chằm mỗi một phản ứng của Hàn Thanh Túc, động tác lại hung bạo. Hàn Thanh Túc cảm thấy thằng nhãi này đang trả thù. “Tiểu Hàn… cưng ơi, anh sai rồi, anh sai rồi…” Hắn co được dãn được, cắn răng xin đối phương nhẹ nhàng một chút, sợ mình thật sự sẽ chết trên giường. Lâm Mộc Hàn đột nhiên đỏ mắt, y kéo mạnh người kia ấn vào lồng ngực mình, lại càng thêm quá đáng, lẩm bẩm nói: “Muộn rồi anh. Giờ anh xin lỗi là quá muộn rồi.” “Tôi chết cũng không tha cho cậu.” Mặc kệ Hàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/limited-lover-quy-hong-lac-tuyet/2920286/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.