Về Vu Thành . —— oOo —— Lâm Mộc Hàn đương nhiên không có hình. “Anh, không cần thiết đâu.” Y đã cởi bộ quần áo toàn mùi lẩu của Hàn Thanh Túc, đùa nghịch v**t v* xương quai xanh của hắn. Phần da ở đó đã gần như lành hẳn, y cúi đầu hôn một cái. Hàn Thanh Túc đẩy đầu y ra: “Lâm Hàn Hàn, em không lấy ra được chứ gì?” Đuôi mày Lâm Mộc Hàn khẽ nhúc nhích: “Xóa lâu rồi.” Tâm tình Hàn Thanh Túc nháy mắt tốt lên: “Không phải là em bịa ra đó chứ?” Lâm Mộc Hàn kéo hắn dậy khỏi sô pha: “Đi tắm, toàn mùi lẩu.” Hàn Thanh Túc dẫm lên sô pha nhảy lên lưng y. Lâm Mộc Hàn không đề phòng, bị hắn đẩy cho lảo đảo về phía trước, trở tay cõng hắn lên. Hàn Thanh Túc tủm tỉm cười xoa đầu y: “Nhãi ranh, còn nói mười mấy tên, hù dọa ai hả?” Lâm Mộc Hàn cõng hắn đi vào phòng tắm, lạnh lùng nói: “Một trăm.” Hàn Thanh Túc sung sướng cười thành tiếng, câu cổ y hôn lung tung: “Chả sao, anh không thèm để bụng, dù sao em cũng là vợ anh.” Lâm Mộc Hàn bị hắn hôn đến phải nghiêng đầu, vào phòng tắm đặt hắn lên bồn rửa tay. Hàn Thanh Túc có chút bất ngờ: “Góc nhìn này thật độc đáo, trước đây toàn là…” Hắn kịp thời dừng cái đề tài nguy hiểm này lại. Lâm Mộc Hàn đứng trước mặt, hắn không khách khí mà kẹp lấy đối phương, trên gương mặt điển trai hiện ra nụ cười ngạo mạn: “Hôm nay xem như em hời.” Yết hầu Lâm Mộc Hàn khẽ giật, ánh mắt tối đi: “Anh,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/limited-lover-quy-hong-lac-tuyet/2920355/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.