Lâm Mộc Hàn là đồ b**n th**! —— oOo —— Xung quanh ồn ào, có cảnh sát lao tới chỗ Lâm Húc Minh đang ngã gục bất động, có người kéo Lâm Mộc Hàn dậy cởi trói cho y, có người lao về phía Hàn Thanh Túc, cũng có người tức giận mắng chửi om sòm. Tiếng còi cảnh sát và tiếng trực thăng gầm rú đan xen vào nhau. Trời tối dần, giống mực đỏ đang đổ xuống, lẫn trong đó là vị tanh nồng của máu tươi. Lâm Mộc Hàn chậm chạp chớp mắt một chút, nghe rõ tiếng hít thở dồn dập của mình. Ở phía xa, Hàn Thanh Nhiên, Cố Vạn Thanh và Lục Mạn Quý đang chạy về phía họ, bên tai y có bác sĩ vội vàng hỏi gì đó. Lâm Mộc Hàn hít sâu một hơi, lung tung gạt mấy cái tay xung quanh, bắt được cánh tay Hàn Thanh Túc. “… Hít phải… khí độc k*ch th*ch… Anh ta… bệnh viện… chạy ra…” Tiếng của Lục Mạn Quý lúc xa lúc gần. “Anh ơi.” Lâm Mộc Hàn lay tay hắn một chút. Hàn Thanh Túc nhéo lòng bàn tay y, cố sức bò dậy, dang tay ôm y vào lòng: “Anh đây, đừng sợ, không sao đâu.” Lâm Mộc Hàn được hắn ôm trọn, trái tim trong lồng ngực nặng nề rơi xuống đất. —— Một giấc này ngủ đến trời đất tối sầm. Cảnh tượng trong mơ kỳ quặc, khắp nơi là tiếng cãi vã và đánh chửi, y lẻ loi một mình ngồi trong góc phòng, im lặng nhìn Lâm Hưng Học và Ngụy Du dần biến thành những con quái vật kh*ng b* dữ tợn. “Anh là đồ phế vật, một ngày có thể kiếm bao nhiêu tiền? Từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/limited-lover-quy-hong-lac-tuyet/2920360/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.