Cả đời . —— oOo —— Lâm Mộc Hàn hoảng hốt mở mắt, với lấy chiếc điện thoại bên cạnh nhìn thời gian, 4 giờ 32 phút sáng. “Sao vậy?” Người bên cạnh nhích đến gần, kéo y ôm vào lòng. “Gặp ác mộng.” Lâm Mộc Hàn nhắm mắt, bỏ điện thoại xuống. “Ừm.” Hàn Thanh Túc mơ màng đáp lại, tiếp tục ngủ. Lâm Mộc Hàn bóp má hắn: “Anh, em mơ thấy mười năm trước chúng ta yêu nhau rồi chia tay.” Hàn Thanh Túc nhắm tịt mắt, như thể ngủ thật rồi. Nếu không phải Lâm Mộc Hàn biết mình dùng bao nhiêu sức lực thì đã tin là thật. “Á, đau!” Hàn Thanh Túc rốt cuộc hết nhịn nổi, đánh bay cái tay y, hít hà xoa xoa quai hàm mình, “Mẹ nó em điên à, Hàn Thanh Túc trong mơ đá em, em lại trút giận vào anh.” “Anh cũng đá em.” Lâm Mộc Hàn lạnh lùng nói, “Ba lần.” “Hả?” Hàn Thanh Túc khiếp sợ, “Đâu ra ba lần?” “Mười năm trước một lần, trong nghĩa trang một lần, dưới tầng hầm một lần.” Lâm Mộc Hàn nói. Hàn Thanh Túc ôm mặt, đau đến tỉnh cả ngủ, nói: “Lần dưới hầm là em đòi ly hôn với anh mà? Từ đầu tới cuối anh không nói gì hết. Lâm Tiểu Hàn, làm người phải hiểu lý lẽ, hơn nửa đêm đừng lên cơn được không?” “Không được.” Lâm Mộc Hàn sờ lên cổ hắn, trong bóng tối ánh mắt lạnh lẽo, “Lỡ đây cũng là mơ thì làm sao bây giờ?” “Còn làm sao, cho dù là mơ, em cũng không thể nửa đêm b*p ch*t anh vì một giấc mơ trong mơ được.” Hàn Thanh Túc ngáp một cái, “Bé yêu, ngoan
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/limited-lover-quy-hong-lac-tuyet/2920370/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.