Hôm nay cũng là ngày Phát Phát yêu cha! —— oOo —— Từ lúc còn nhỏ xíu, Cố Phát Phát đã rời khỏi mẹ. Nó chẳng có nhiều ấn tượng về mẹ, chỉ nhớ mình đã bị đưa đi hết chỗ này đến chỗ khác, cuối cùng bị nhốt vào lồng sắt, lông trên người rối nùi vào nhau, l**m thế nào cũng không gỡ ra được. Trong cái lồng kế bên cũng có một ổ chó con, nhưng chúng đều có mẹ. Hầu hết thời gian nó chỉ có thể ngưỡng mộ nhìn sang, vẫy đuôi với mẹ của mấy con chó khác. Cửa tiệm có rất nhiều khách đến, đôi khi họ sẽ mang theo chú chó nhỏ mà mình thích. Thỉnh thoảng nó cũng được ông chủ túm ra, kéo kéo chân, lắc lắc đuôi nó rồi nói: “Đây là con của giống Alaska biểu diễn, đắt lắm, thường người ta không bán ký gửi đâu.” “Không được, con chó này vừa nhìn là biết bệnh rồi.” Người kia chê bai. Nó xác thật bị bệnh, phần lớn thời gian đều uể oải nằm trong cái lồng sắt chật chội, chậm chạp nhai thứ thức ăn chó cứng ngắt, rồi lại cố sức vẫy đuôi khi thấy có khách mới đến. Nhưng dường như chẳng ai thích nó. Nó không nhiệt tình ăn uống, vẫy đuôi cũng kỳ cục, lông dính bết vào nhau, còn thường ho khan. Ông chủ cửa hàng cứ nhìn nó là lại thở dài: “Phát Tài à, mày có cái tên hay như vậy, sao không ai thích mày thế?” Nó chớp mắt, buồn bực quay mông về phía ông chủ. Buổi tối nọ, bên ngoài cửa hàng đổ trận tuyết lớn, ông chủ chuẩn bị đóng cửa sớm thì chợt có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/limited-lover-quy-hong-lac-tuyet/2920369/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.