- Lúc này không giết ngươi, còn chờ tới khi nào?
Bá!
Lệnh Đông Lai mang mặt nạ bạc xong, bay ra ngoài.
Ầm ầm!
Phong Phi Vân không ngừng công kích thần miếu, hai đấm không ngừng đấm vào thần miếu, nắm đấm huyết nhục mơ hồ, năm ngón tay có máu tươi chảy ra, nhưng mà lửa giận không giảm chút nào.
Chuyện này làm cho hắc y nhân mặt nạ bạc bay tới, trong tay cầm chiến đao chém vào lưng Phong Phi Vân!
- Người nào?
Hai mắt Đông Phương Kính Nguyệt phát lạnh, ngón tay vỗ nhẹ tỳ bà, một đạo sóng âm dài hơn mười thước bay ra ngoài, đụng vào chiến đao, ngăn cản người này.
Hắc y nhân mang theo mặt nạ bạc bỏ nhìn nàng một cái, bỏ qua nàng, lại ra tay với Phong Phi Vân, lúc này càng hung mãnh, lưỡi đao bắn ra tia lửa, giống như mây lửa chém tới, uy lực kinh người.
- Lớn mật!
Động tác Đông Phương Kính Nguyệt linh mẫn, bốn ngón tay bắn sợi tơ ra, ôn nhu và khắc nghiệt.
- Một khúc gan ruột đoạn, chân trời xa xăm tìm tri âm!
Oanh!
Sóng âm hóa thành kiếm tiên mang theo hào quang sắc bén, bay ra ngoài, chém thẳng vào hắc y nhân.
Nội tâm hắc y nhân lúc này giật mình, tay niết chiến đao, lòng bàn tay ngưng tụ vòng xoáy, hóa thành trận đồ thái cực ngăn cản sóng âm giết người của Đông Phương Kính Nguyệt.
- Tu vị của người này cường đại, lại sử dụng thuật pháp tinh thuần nhất của đạo gia, tu vị có thể xem như vương giả thế hệ trẻ.
Đông Phương Kính Nguyệt áo trắng như tuyết,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/linh-chu/103481/chuong-694.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.