Bà quỷ áo hoa Tô Nhiên hỏi , cô còn điều nên buông tay đang bóp cổ gã đàn ông đội mũ, vứt xuống mặt Tô Nhiên.
Gã đàn ông đội mũ rên một tiếng vì đau, chật vật bò dậy, nghi hoặc hỏi Tô Nhiên: “Ba năm nay uống thuốc gì cả, nếu bánh bao m.á.u chữa khỏi thì còn là gì nữa?”
Tô Nhiên chắc chắn đáp: “Bởi vì vốn dĩ hề mắc bệnh.”
“Gì? Không thể nào!” Gã đội mũ tin, lớn tiếng phản bác: “Rõ ràng phiếu khám ghi ung thư phổi!”
“Anh còn nhớ hôm khám bệnh hôm đó xảy chuyện gì ?”
Gã lắc đầu: “ nhớ nữa .”
“Hôm đó, cầm phiếu khám xếp hàng chờ gặp bác sĩ, bực bội vì đàn ông mặt cứ ho liên tục nên mắng , còn đẩy ông ngã xuống đất. Lúc xô xát, hai rơi phiếu khám. Sau đó, nhặt đại một tờ nhanh chân giành gặp bác sĩ .
Điều thể ngờ là — đẩy ngã , trùng tên trùng họ với , chỉ lớn hơn một tuổi.
Vậy nên, ung thư phổi , mà là ông .”
Gã đội mũ sững , mơ hồ nhớ hình như đúng là chuyện đó thật.
“… nhưng mà ho m.á.u mà…”
Tô Nhiên liếc một cái, nhàn nhạt : “Chỉ là cảm mạo ho khan cộng thêm nóng trong nên chảy m.á.u chân răng, căn bản bệnh gì nghiêm trọng.”
“Vậy… tức là bệnh?” Gã đội mũ mừng rỡ đến suýt nhảy dựng lên, “Tốt quá ! bệnh!”
Hồi đó tin mắc ung thư phổi, sống chẳng bao lâu nữa, suy sụp , đến thuốc cũng thèm lấy, chỉ về nhà chờ chết.
Trên đường về, tình cờ mấy ông già trong thôn kháo chuyện “bánh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/livestream-xem-boi-chuan-khong-can-chinh-chi-day-giup-canh-sat-pha-an-luon/2924705/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.