Tạ Diêm bị nụ hôn bất ngờ này đẩy lùi vài bước, lưng đập mạnh vào cửa phòng giám sát.
Sở Thập Hàm trong lòng hắn như một con thú nhỏ hung hăng, cắn xé Tạ Diêm một cách vụng về.
Rốt cuộc Sở Thập Hàm có biết hôn không vậy?
Tạ Diêm cúi mắt nhìn cậu hôn loạn xạ, thử đẩy nhẹ nhưng người trong lòng bỗng như bị hoảng sợ, lập tức ôm chặt lấy hắn, khóe mắt đã ửng lên chút đỏ.
Sở Thập Hàm đang nhầm hắn với ai?
Tên chim sẻ sao?
Tạ Diêm thực ra cũng đoán được, lần trước ở kỳ nhạy cảm hắn đã cắn Sở Thập Hàm. Cậu không nhắc tới, có lẽ vì danh dự của một alpha.
Thôi thì, coi như trả nợ vậy.
Tạ Diêm thở dài trong lòng, nâng mặt Sở Thập Hàm lên. Hắn nhìn vào đôi mắt đỏ mất hồn của cậu một lúc, rồi cúi xuống thì thầm: "Để tôi dạy cậu cách hôn, bạn học Sở Thập Hàm."
Tạ Diêm hôn trả lại.
Sở Thập Hàm hôn khá hung hăng, Tạ Diêm liền hôn còn hung hăng hơn. Hắn cắn nhẹ đôi môi đang loạn cào của cậu, từ từ mài mòn từng chút một. Sở Thập Hàm dường như sững lại, bối rối không biết phải làm sao khi bị Tạ Diêm cắn, cũng không biết cách hôn đáp lại, cứ thế mất quyền chủ động hoàn toàn.
Tạ Diêm liếc nhìn đôi môi mỏng vốn lạnh lùng của Sở Thập Hàm giờ đã ửng đỏ vì bị hút, đang ngơ ngác nhìn chằm chằm vào môi mình.
Sở Thập Hàm bị ảo giác sao mà đáng yêu thế này.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lo-cham-huynh-de-tot-cua-ban-trai-thi-phai-lam-sao/2793776/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.