Ngón tay Sở Thập Hàm khẽ động, bất ngờ giật lấy khẩu súng plasma từ tay Tạ Diêm với động tác thuần thục. Cậu mở khóa an toàn, lên đạn, chĩa thẳng về phía Tạ Diêm: "Nếu em không nhầm, khẩu súng anh vừa cầm—là của em."
Tạ Diêm ngước mắt nhìn lên, hình chim xanh trắng trên thân súng tượng trưng cho công lý và chính nghĩa của Liên bang. Hắn lười biếng buông một câu: "Giữa tôi với em, cần gì phải phân biệt rạch ròi thế?"
Đôi mắt đỏ của Sở Thập Hàm lạnh lùng quan sát Tạ Diêm: "Anh nên hiểu rõ, sau khi được phong quân hàm, chúng ta đã là kẻ thù."
Tạ Diêm thản nhiên gật đầu, đưa tay nắm lấy bàn tay Sở Thập Hàm đang cầm súng: "Vậy thì bắn đi, sĩ quan Liên bang."
Sở Thập Hàm không nhúc nhích.
Tạ Diêm mỉm cười, siết chặt tay Sở Thập Hàm, ép nòng súng áp sát vào giữa trán mình. Ngón trỏ nhẹ nhàng đè xuống, dẫn theo ngón tay Sở Thập Hàm đặt trên cò súng cùng ấn xuống.
"Pằng!" — Súng plasma đẩy không khí, phát ra tiếng xé gió nhẹ.
Không có tia plasma nào được bắ n ra.
Sở Thập Hàm bình thản nhìn Tạ Diêm. Cùng là alpha tác chiến đỉnh cao, ngay từ giây đầu chạm vào khẩu súng, Tạ Diêm hẳn phải nhận ra trọng lượng bất thường rồi.
Trong ống nòng không có đạn plasma.
Tạ Diêm khẽ nhếch môi: "Ám sát thất bại rồi, Sở Thập Hàm."
Sở Thập Hàm: "..."
Chính tay Tạ Diêm bóp cò, sao lại thành cậu "ám sát"? Thế mà hắn còn trách móc một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lo-cham-huynh-de-tot-cua-ban-trai-thi-phai-lam-sao/2793789/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.