- Alo ! Chị đây - Dạ ! Chị có gì sai bảo bọn em ạ???
- Chuyện lần trước chị nhờ các chú, các chú làm tốt lắm.
Chị nhờ thêm chuyện lần này, nếu thành công , phần thưởng như thế nào các chú biết rồi chứ !!!
- Chị cứ nói đi
- Như thế này .....Thế nhé !!
- Ok chị, chị cứ giao cho bọn em ....
- Tốt lắm
Mọi kế hoạch của Trâm Anh đều được tiến hành rất thuận lợi và mọi thứ đều ổn cả !!!
Ngày hôm sao
- Alo ! Chuyện gì ??
- Anh Vũ ơi ! Mọi người đã tìm thấy xác của Gia Như rồi ạ !!!
-......................................
Chiếc điện thoại rơi xuống.
Gì chứ ? Không thể nào, hắn không thể tin nổi vào mắt mình.....Nó không thể chết dễ dàng như vậy được, hắn còn biết bao điều muốn nói với nó mà,vậy mà tại sao .........!Hắn khóc, lần đầu tiên hắn khóc đúng nghĩa, lần đầu tiên hắn khóc vì một người con gái.
Hắn nhặt điện thoại lên rồi nói với giọng run run :
- Ở....đâu ???
- Ở cuối con sông đó
-.....................
- Anh ơi..........
Hắn vứt điện thoại xuống , phóng xe ra con sông đó ngay lập tức.
Hắn đến nơi, thấy rất đông người.
Giờ thì mọi chuyện là thật rồi, còn có cả ba mẹ nó ở đó mà, mẹ nó ngất đi , anh nó và ba nó cũng gần như người mất hồn.
Đám đông đó cứ tụm lại, hắn gắt :
- Tránh hết ra ..........
Mấy người nghe tiếng thét đó thì tản dần ra, trước mặt hắn là một xác chết, mặt mũi đã bị phân hủy nặng , không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lo-lem-thoi/2306199/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.