Trong phòng không có mở đèn, khi cánh cửa được mở ra, bóng tối dày đặc tràn vào.
Mùi hắc của thuốc lá và mùi rượu nồng nặc xộc thẳng vào mũi của Ôn Từ.
- --Đọc full tại Truyenfull.vn---
Cô bật đèn tường cạnh tường, bước vào phòng khách, nhìn thấy trên bàn là những chai bia úp ngược, trong gạt tàn có rất nhiều tàn thuốc.
Thường ngày Phó Tư Bạch không hút thuốc nhiều, sau khi ở bên cô anh càng kiềm chế hơn.
Ôn Từ đếm đầu thuốc là cũng có hơn 10 mấy cái.
Cô hơi nhíu mày, và gọi---
“Tư Bạch?”
“Anh đang ngủ sao?”
Phó Tư Bạch nằm trên sô pha, chìm trong giấc ngủ, trong nhà có người đến nhưng anh cũng không có chút cảm giác.
Ánh sáng chiếu vào làn da trắng lạnh lẽo của anh, trông có chút phờ phạc, nhưng vẫn không ngăn được nét đẹp trên khuôn mặt hắn, cả người có cảm giác tái nhợt một cách ốm yếu.
Ghế sô pha không chứa hết được thân hình cao ráo của anh, nửa đôi chân dài của anh gác ra ngoài sô pha, treo lơ lửng trên không trung, một cái chăn đắp lên người, một nửa đã rơi xuống đất.
Ôn Từ cúi đầu đắp chăn cho anh, hơi đẩy đẩy người anh: “Tư Bạch, tỉnh dậy.”
Cánh tay anh nóng đến mức Ôn Từ giật mình.
Làm sao mà nóng như vậy! Còn đang phát sốt nữa.
Cô vội vàng sờ lên mặt anh, quả nhiên nóng đến bỏng tay.
“Tư Bạch, mau tỉnh dậy, chúng ta đi bệnh viện!” Ôn Từ lo lắng đẩy người anh, “Đừng ngủ nữa, anh sốt rồi.”
Phó Tư Bạch hơi choàng tỉnh, nhìn thấy người con gái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lo-tay-xoa-nham-wechat-cua-lao-dai/2306273/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.