Tôi chưa bao giờ hối hận về những gì mình đã làm, nhưng tôi luôn ôm nỗi hoài nghi về quyết định để Edwin đứng lớp vào mùa hè năm ấy.
Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra giữa cô gái đó và Edwin. Kể từ ngày ấy, Edwin ngã vào yêu. Bạn có thể nhìn ra, tâm sự của chàng trai trẻ không giấu được, cảm xúc nó viết rõ mồn một, ngời ngợi rằng, “Con —— đang —— yêu —— ”, như thế đó, đúng, lồ lộ thế mà. Đôi khi nó qua đêm bên ngoài, thỉnh thoảng tôi và Ginardo bông đùa trên bàn cơm rằng thanh niên có khác . Nó luôn là đứa chững chạc, không biết được nuôi dạy thế nào nhưng quả thực là một đứa trẻ hoàn hảo, hâm mộ Rudolph quá đi thôi. Nó không có gì đáng để tôi nhọc lòng, điều duy nhất tôi dặn là phải chú ý an toàn. Về thú chơi đồng hồ, tôi chỉ cần nó có đủ tiền đóng học phí, bạn phải biết rằng không thể đếm được số lần vài đứa trẻ bị thó đồ trong hộp đêm.
Để tôi ngẫm lại xem, Mia, hẳn là cái tên này. Hồi đó, nó cố hết sức tránh luôn mồm nhắc đến con bé nhưng vòng đi vòng lại vẫn quành về người thương. Khi Ginardo nửa đùa nửa thật hỏi người ấy tốt đến thế à, cậu chàng đã gắng diễn tả cảm giác hoà hợp khi họ bên nhau, nó bảo đó là soul mate (tri kỉ) . Bấy giờ, tôi và Ginardo cho rằng đây chỉ là crush (cảm nắng) , nhưng tôi đã quên mất sự ngoan cố của đứa nhỏ này. Xưa nay nó luôn làm mọi thứ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lo-thuy-tinh/2377293/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.