Khôn Ninh Cung.
Hoàng hậu nghênh đón Quý phi, thấy phía sau nàng là Thiều Âm thì không khỏi nhìn thêm vài lần.
Chẳng bao lâu, nàng phát hiện y phục trên người Thiều Âm có phần không vừa người.
Sắc mặt Quản Chỉ Hiền vốn đã thanh lãnh, nay lại phủ thêm một tầng băng sương.
Lương Phù Quân ngồi xuống, Thiều Âm đứng sau lưng nàng, cung kính như thường lệ.
Chỉ là, Lương Phù Quân dường như biết trong lòng Thiều Âm có chút không vui, còn cố tình đắc ý nhìn cô một cái.
Quản Chỉ Hiền cười lạnh, từng chữ một như đóng băng bắn về phía Lương Phù Quân:
"Hôm nay Quý phi tới đây không phải là để cùng ta thương thảo kế hoạch sao? Hay là... tới để khoe khoang?"
Giọng nàng lạnh thêm hai phần:
"Bất quá, Lương Phù Quân, bổn cung khuyên ngươi tốt nhất đừng thử thách giới hạn của ta."
Lương Phù Quân mỉm cười, ý cười xinh đẹp:
"Hoàng hậu nương nương, thần thiếp không phải vì muốn khiêu khích người mà cao hứng. Chỉ là... chúng ta đều biết vài chuyện không thể nói ra, cho nên trong lòng có chút hân hoan thôi."
Ánh mắt Quản Chỉ Hiền sắc bén, liếc nhìn về phía Quý phi đúng hơn là người đứng sau Quý phi: Thiều Âm.
Thiều Âm vốn đã bị khí thế của Quý phi đè nén, nay thêm ánh mắt lạnh lẽo của hoàng hậu, càng cảm thấy không thở nổi.
Cô lặng lẽ nâng tay, tay trái xòe ra, tay phải chỉ chụm hai ngón giữa và áp út, khẽ chạm lên lòng bàn tay trái, khớp ngón
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lo-xuyen-thanh-thai-giam-ai-ngo-thanh-bao-boi-cua-hau-cung/2852676/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.