Thiều Âm vừa thấy Tô Trung Kiệt, bước chân liền khựng lại tại chỗ.
Một trận gió lạnh thổi qua, bông tuyết rơi lả tả.
Gương mặt Thiều Âm tái nhợt, bụng nhỏ lại truyền đến từng cơn co rút đau đớn. Nàng cười khổ một tiếng:
“Tô công công, chỉ sợ nô tài không thể đến được Khôn Ninh cung.”
Tô Trung Kiệt tuy không rõ nàng vì sao đột nhiên sắc mặt khó coi, nhưng cũng đoán được hẳn là thân thể không khỏe.
Hắn biết rõ, hôm nay Hoàng hậu nương nương cùng Quý phi nương nương tranh cao thấp, mà Quý phi nương nương vừa khiến Hoàng hậu bị mất mặt. Khôn Ninh cung vốn đã lạnh lẽo, giờ càng thêm hàn khí.
Người này nếu không mang về, Hoàng hậu nương nương tất giận không thôi.
Nhưng nhìn sắc mặt Thiều Âm, đúng thật là không ổn.
Một lúc sau, nàng nhẹ giọng mở miệng, giữa chân mày tràn đầy bất đắc dĩ:
“Quý phi nương nương có dặn dò, nếu hôm nay đến Khôn Ninh cung, e là nàng sẽ sinh giận.
Tô công công, nô tài không biết phải làm thế nào, thật không muốn khiến hai vị nương nương nảy sinh mâu thuẫn.”
Tô Trung Kiệt suy nghĩ một chút:
“Được rồi, ngươi cứ về nghỉ trước. Ta sẽ thay ngươi hồi bẩm Hoàng hậu nương nương.”
Hắn đi rồi.
Thiều Âm trở về phòng mình, nhóm lên lò than, ngả người xuống giường, thở ra một hơi thật dài.
Ở đâu làm nô tài cũng chẳng dễ chịu, đặc biệt là trong cung, hầu hạ những vị chủ tử này lại càng mệt mỏi.
Lò than dần hong ấm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lo-xuyen-thanh-thai-giam-ai-ngo-thanh-bao-boi-cua-hau-cung/2852677/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.