Editor: Gấu Gầy
Để cảm ơn Tiết Bảo Thiêm đã tiếp đãi, Lâm Tri Dịch mở tiệc mời lại, hôm đó sắp xếp tài xế tới đón.
Diêm Dã cột Lão Hoàng đang chạy lởn vởn quanh xe vào cây cột, ngẩng đầu thấy Tiết Bảo Thiêm từ cầu thang đi xuống.
Tia cực tím ở Vân Nam rất mạnh, da Tiết Bảo Thiêm lại trắng, ở thị trấn nhỏ này gần một tháng, hắn chẳng những không đen đi mà sống mũi còn hay ửng đỏ do tiếp xúc lâu với nắng, nắng gắt làm hắn trở nên trong suốt, sóng mắt long lanh.
Khuôn mặt như vậy nhưng chẳng ai dám đến gần. Tiết Bảo Thiêm thu lại dáng vẻ thiếu gia ở Yên thành, càng giống một tên lưu manh đường phố, trong mắt là sự không kiên nhẫn và lạnh lùng, khiến người ta tránh xa ba bước, ngồi xổm bên đường hút thuốc, mấy cô gái đi ngang sẽ nhìn thêm vài lần, nhưng rồi cũng đi vòng qua hắn.
Xoa xoa đầu Lão Hoàng, Diêm Dã đi đến cạnh Tiết Bảo Thiêm: "Chút nữa ăn cơm mặc bộ này à?"
Áo thun trắng lớn hơn nửa size, quần thổ cẩm hoa văn cát tường đậm bản sắc dân tộc, chẳng khác gì một thanh niên bình thường ở trấn, chỉ vì khuôn mặt đẹp trai lại trở nên khác biệt.
Tiết Bảo Thiêm đang ngồi xổm ngẩng đầu nhìn Diêm Dã quần áo chỉnh tề, cười nói: "Làm Diêm tổng mất mặt rồi sao? Hay là không lọt nổi vào mắt Diêm tổng nữa?"
Một người đứng một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/loai-chim-ma-quy-khach-dang-tim-kiem-hien-khong-ton-tai/276186/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.