Editor: Gấu Gầy
"Diêm Dã, biết Tiết gia thích gì ở cậu không? Chính là thích sự ngây thơ của cậu, nhìn một cái là biết ngay người hay chó, không cần phải đoán."
Đây là câu cuối cùng Tiết Bảo Thiêm nói ra trước khi xuống xe.
Diêm Dã biết mình đã chọc giận hắn, không dám nói nhiều, ngoan ngoãn đi theo sau hắn, đến tận trạm xe buýt mới nắm lấy cổ tay người ta.
Mang theo vẻ xin lỗi, giọng điệu Diêm Dã có phần hèn mọn: "Xe tôi đỗ gần đây, sau này anh cứ lái xe của tôi đi, hôm nay Tiết gia đưa tôi đến công ty là được."
Tiết Bảo Thiêm liếc Diêm Dã một cái, rồi mới ngoắc ngoắc ngón tay đòi chìa khóa, giơ lên trước mặt lật qua lật lại nhìn: "G-Class? Tạm được, miễn cưỡng dùng tạm, xe đỗ ở đâu?" Đợi Diêm Dã chỉ vị trí, hắn mới ra lệnh một cách hời hợt: "Đợi tôi ở đây, tôi lái xe đến đón cậu."
Đi được hai bước lại quay lại: "Hôm nay hơi lạnh."
Diêm Dã kéo mũ áo hoodie của hắn trùm lên đầu, lại cởi áo khoác của mình khoác lên vai hắn.
Đầu ngón tay lạnh ngắt của Tiết Bảo Thiêm khẽ cào lên cằm Diêm Dã, nhướng mày như một tên lưu manh, coi như là lời cảm ơn.
Năm phút sau, một chiếc xe địa hình Mercedes-Benz G-Class màu đen lao đến, không chút do dự phóng vụt qua trước mặt Diêm Dã, chỉ để lại bóng dáng lạnh lùng của người ngồi trên ghế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/loai-chim-ma-quy-khach-dang-tim-kiem-hien-khong-ton-tai/686694/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.