Từ ngày bị đưa đến hầu hạ bên cạnh Quang Minh công chúa đến nay cũng đã tròn một tháng. Những tưởng hầu hạ chủ tử vô cùng vất vả nào ngờ công chúa chỉ yêu cầu nàng mỗi lúc công chúa buồn chán thì phải tấu đàn hiến vũ, ngoài ra không cần làm việc gì khác. Cả ngày ăn không ngồi rồi nhìn cung nữ bận rộn đi qua đi lại trong cung Hoắc Thư Vũ không khỏi cảm thấy áy náy. Những việc có thể làm đều cố gắng giúp mọi người, chẳng bao lâu đã lấy được hết cảm tình của mọi người trong cung.
Quang Minh công chúa giữ đúng lời hứa cho vũ sư đến dạy riêng Hoắc Thư Vũ. Nàng vốn thiên chân ngốc nghếch chỉ cần có thể khiêu vũ thì những chuyện đều không quan tâm, chẳng bao lâu tất cả vũ khúc ở Khương quốc nàng đều học qua hết, còn tự sáng tác một vài khúc vũ độc đáo.
Tuy nhiên vũ khúc của Hoắc Thư Vũ chỉ có Quang Minh công chúa minh bạch, nàng tựa như con chim hoàng oanh trong lồng son thiếp vàng chỉ biết ca hát nhảy múa làm niềm vui. Bất quá Hoắc Thư Vũ chưa từng cảm thấy buồn chán, ít nhất có người chấp nhận xem nàng khiêu vũ và nàng được khiêu vũ là đủ rồi.
Một ngày trôi qua, cánh nhạn mỏi mệt bay về phương nam dưới ánh nắng chiều êm ả tĩnh lặng. Hoắc Thư Vũ nằm dài dưới hiên quan sát bầu trời trong không thấy một gợn mây, hiếu kì không biết đám chim nhạn kia bay về đâu, chúng bay đi bay lại như vậy có mệt chăng?
“Nhạn ơi nhạn ơi nhà của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/loan-the-hong-nhan-chi-hong-nhan-le/1378495/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.