🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Không, là anh ấy nhìn tôi cười với ánh mắt khó hiểu.

Còn tôi, đang cúi gằm mặt nhìn mũi chân, muốn độn thổ ngay tại chỗ.

3.
“Nhậm Hi…” Anh ấy nhìn tôi thật lâu, đột nhiên thu lại nụ cười. “Lần trước cậu cũng nói câu đó đúng không?”

“Hả?” Tôi ngẩng đầu, ngơ ngác.

Tôi cứ tưởng lần đó anh ấy ngủ rồi…

Hôm ấy, trong lớp chỉ có tôi và anh ấy không đi học thể dục.

Tôi vốn định hỏi bài.

Nhưng vừa đến, đã thấy anh ấy nhắm mắt, gục trên bàn…

Chắc do hôm đó ánh nắng quá đẹp, ánh sáng lấp lánh rọi lên gương mặt anh, đường nét hoàn hảo ấy chìm trong sắc vàng mê hoặc.

Tim tôi đập loạn nhịp, bất giác buột miệng nói: “Tôi thích anh.”

Chuyện đã qua lâu như vậy, tôi cứ nghĩ không ai hay biết.

Không ngờ… anh ấy nghe thấy.

4.
Hai lần bị bắt quả tang, tôi không dám chối nữa.

Lấy hết can đảm, tôi định mở miệng thừa nhận.

Đúng lúc đó, bạn thân của anh là Trần Trác xuất hiện ở cửa lớp.

“Đi thôi Lục Trầm, đã hẹn sân bóng rồi, còn chần chừ gì nữa? Trời sắp mưa lớn rồi.”

Tôi như bắt được chiếc phao cứu sinh, vội cầm lấy cặp định chuồn đi.

Lại bị anh ấy gọi giật lại: “Chạy cái gì? Chưa nói xong đâu.”

Trần Trác đảo mắt qua lại giữa hai chúng tôi, cười gian xảo.

“Hai người… đang làm gì mờ ám đấy à?”

Lục Trầm liếc anh ta một cái, Trần Trác lập tức biết điều, nói “Xuống dưới chờ” rồi biến mất.

Tôi đành đứng đó, số phận phó mặc cho anh ấy xử lý.

Ai ngờ anh chỉ dịu dàng nói: “Đưa cặp đây cho tôi.”

“Hả?” Tôi ngớ người.

Tôi cứ tưởng nếu không bị mắng thì cũng sẽ bị từ chối khéo như những người khác.

Nhưng anh lại rất tự nhiên cầm lấy cặp của tôi.

Đối mặt với ánh mắt ngạc nhiên của tôi, anh chỉ mỉm cười hỏi: “Tối nay rảnh chứ?”

Tuần sau thi đại học, thầy cô cho chúng tôi nghỉ ba ngày, ngoài việc nghỉ ngơi thì tôi chẳng có kế hoạch gì khác.

“Rảnh.”

“Vậy thì tốt.” Anh vừa đi vừa nói.

Mưa càng lúc càng lớn, tôi đi theo anh ra ngoài.

Khi qua đoạn hành lang có mái che dẫn ra cổng trường, thấy có thầy cô ở đó, tôi cố ý giữ khoảng cách với anh.

Kết quả là câu anh nói bị tiếng mưa rơi át mất.

Tôi chỉ nghe loáng thoáng: “Chăm chỉ học hành… không… yêu đương… chúng ta gặp nhau ở đỉnh cao… tôi sẽ gửi chiến lược cho cậu.”

Đến khi ra đến cổng trường, cuối cùng tôi cũng nghe rõ một câu: “Dự báo thời tiết nói hai tiếng nữa mưa sẽ tạnh.”

Nhưng tôi chẳng còn tâm trí để quan tâm trời hai tiếng nữa có tạnh không, chỉ nghĩ mãi về câu “gặp nhau ở đỉnh cao” mà anh nói.

Là đang từ chối khéo, hay chờ thi xong rồi mới quyết định?

Chắc thấy tôi thẫn thờ, anh dừng bước.

“Sao thế?”

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.