“…”
“Triệu Thanh Các, lần đó rốt cuộc tại sao anh lại bắn em vậy?”
“… Không có, là do em đứng ngay bên cạnh bia bắn.”
“Em đã suy nghĩ rất lâu, không biết có phải anh ghét em không.”
Trong lòng Triệu Thanh Các khẽ động, yết hầu hơi chuyển động: “Không có.”
Trần Vãn nghiêng đầu nhìn anh, mỉm cười: “Vậy chẳng lẽ lúc đó anh đã thích em rồi sao? Sớm vậy à?”
“…” Triệu Thanh Các chỉ vào một hộp khác, nói: “Em xem cái này đi.”
“…” Trần Vãn liếc anh một cái đầy trêu chọc, rồi thuận theo mở hộp thứ hai, ngay khi vừa mở ra, ngón tay cậu bỗng chốc siết chặt.
Không ai hiểu rõ mô hình robot này hơn cậu, bản gốc từng đứng trên lầu Dật Phu đã lắng nghe vô số tâm sự của cậu, chứa đựng những hoang mang và tuyệt vọng tuổi trẻ của cậu.
Trần Vãn cẩn thận quan sát thật lâu rồi mới vươn tay nhẹ nhàng vuốt v3 đầu con robot, một cảm giác chua xót đã lâu không xuất hiện dâng lên trong lòng, cậu cảm thán nói: “Anh làm lại một cái mới à?”
“Ừm.” Triệu Thanh Các trình bày cách sử dụng cho cậu, nói: “Cái kia là tặng cho trường, còn cái này là làm riêng cho em.”
“Nhưng mà,” Triệu Thanh Các đợi cậu xem một lúc rồi nói tiếp: “Mặc dù cái này là tặng cho em, nhưng sau này nếu muốn nói chuyện, em có thể nói với tôi.”
Tim Trần Vãn đập nhanh, cậu nhìn chằm chằm vào con robot có thiết kế từ nhiều năm trước.
Một người có thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/loi-hoi-dap-cua-keanu-reeves-thanh-minh-coc-vu/2705248/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.