Ánh bình minh hé rạng, ánh nắng xuyên qua lớp kính cửa sổ, nhẹ nhàng đáp xuống người Thiệu Thương, xung quanh đều bao trùm sự ấm áp dịu dàng độc đáo của buổi sáng.
Thiệu Thương bị tiếng chim hót líu lo ngoài cửa sổ đánh thức, anh chậm rãi mở mắt, chỉ cảm thấy đầu đau như búa bổ.
Lấy linh hồn làm khế ước... Niềm vui ngắn ngủi... Huyết minh ước... Ký ức đêm qua lập tức ùa về trong đầu.
Nhìn quanh bốn phía, tất cả mọi thứ vẫn như cũ, không có bất kỳ sự thay đổi nào, chẳng lẽ tất cả những chuyện này thật sự chỉ là giấc mộng kê vàng?
Nhớ lại xúc cảm mát lạnh của bàn tay kia, tay anh bất giác chạm lên trán, giữa các ngón tay dường như vẫn còn vương lại hơi ấm của ngày hôm qua, khuôn mặt tuấn tú dần ửng lên một vệt đỏ.
"Anh tỉnh rồi à, Thương."
Giọng nữ dịu dàng vừa lạ lẫm vừa quen thuộc vang lên bên tai, cơ thể Thiệu Thương lập tức cứng đờ.
Một người phụ nữ xa lạ chậm rãi bước về phía anh, mái tóc bạc dài đến eo được buộc bằng một dải ruy băng ren, mặc một bộ đồ ngủ màu tím thoải mái, đôi mắt tím long lanh như có ánh sao đang chăm chú nhìn anh, đôi môi đỏ thắm hé mở, khuôn mặt không trang điểm lộ ra vẻ hồng hào nhàn nhạt, trông có vài phần ngây thơ.
Rõ ràng không quen biết người phụ nữ này, nhưng lại bất ngờ cảm thấy quen thuộc, dường như từ rất lâu trước đây, bọn họ đã quen biết nhau.
Thiệu Thương ngây người nằm đó, tay vẫn đặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/loi-hua-khuynh-the-tuyet-mac/2725881/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.