Thiệu Thương không thích nhìn thấy vẻ mặt buồn bã của Lan Diên, vô cùng không thích.
Anh cảm thấy cô dường như đang gánh vác những câu chuyện xưa nặng nề, giống như chiếc hộp Pandora, không thể tùy tiện mở ra nhìn trộm.
Anh muốn xoa dịu vết thương của cô.
Ý nghĩ này không biết từ đâu nảy sinh, lại giống như dây leo bám lên trái tim, quấn chặt lấy.
Thiệu Thương ngẩng đầu nhìn về phía cô, đối diện với đôi mắt sáng ngời kia, trong mắt toàn là màu tím sâu không thấy đáy, che phủ từng lớp từng lớp nỗi buồn sâu thẳm nhất.
"Trên khóe miệng anh có vụn bánh kìa."
Một bàn tay trắng nõn lướt nhẹ qua môi anh, xúc cảm mát lạnh lan tỏa trên khóe môi, trái tim Thiệu Thương không kìm được mà loạn nhịp.
Sau bữa sáng này, Lan Diên khẽ nhón chân giúp anh thắt cà vạt, hơi thở nóng rực của cô phả vào gáy Thiệu Thương, khiến vành tai anh hơi nóng lên.
Bộ vest đen tuyền lịch lãm, kết hợp với chiếc cà vạt màu xanh đậm càng tôn lên vẻ anh tuấn bức người của Thiệu Thương. Chàng trai tiều tụy chán chường ngày hôm qua đã không còn tồn tại, anh của hôm nay hoàn toàn mới mẻ, đứng trên đỉnh cao của xã hội, có thể khiến những kẻ từng chèn ép anh phải quỳ rạp dưới chân vì kinh sợ.
Thiệu Thương nhìn chính mình trong gương, có chút cảm giác bàng hoàng như đang nằm mơ, đẹp đẽ đến vậy, đẹp đẽ đến mức không chân thực.
Trước đây anh giống như một con sâu bướm bò sát trên mặt đất, hèn mọn bò đi, mặc người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/loi-hua-khuynh-the-tuyet-mac/2725882/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.