🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tô Từ tan làm về nhà, tiện đường ghé siêu thị mua sắm, về đến nhà, cô đang thay giày ở huyền quan, đã nghe thấy tiếng động Nhan Sơ từ thư phòng đi ra, giúp cô nhận lấy những túi lớn túi nhỏ, dáng vẻ ngoan ngoãn ân cần hỏi han: "Chị Tô vất vả rồi! Hoan nghênh chị về nhà!"

 

Người phụ nữ xoa xoa gò má mềm mại của nàng, cười hỏi: "Chị mua chút sườn, tối nay ăn đồ nướng nhé, được không?"

 

"Vậy đương nhiên quá được luôn rồi!" Nhan Sơ cười tít mắt, chủ động xin ra trận: "Để em giúp chị vào bếp! Chị Tô chị nghỉ ngơi trước đi, em đi rửa rau!"

 

Nàng nói rồi nhanh như chớp chạy vào bếp, phân loại đồ đạc bày lên kệ bếp, sau đó nhanh tay chuẩn bị hành, gừng băm, gọt vỏ khoai tây, cà rốt và các nguyên liệu khác.

 

Việc nhà nàng làm càng ngày càng thành thạo, mỗi khi được Tô Từ khen ngợi, nàng lại cảm thấy rất có thành tựu.

 

Đợi người phụ nữ rửa sạch tay, thay quần áo bước vào bếp, Nhan Sơ đã cho sườn non đã chặt vào nồi luộc sơ, nước lạnh thả thêm vài lát gừng, hành và chút rượu gia vị, trông rất chuyên nghiệp.

 

Ăn cơm xong, Nhan Sơ lại đến giúp rửa bát.

 

Tô Từ lại ôm việc bếp núc vào mình, nói với cô gái nhỏ: "Em thu dọn hai bộ quần áo đi, ngày mai chúng ta ra ngoài chơi, khoảng bốn năm ngày sẽ về."

 

"Hả?" Nhan Sơ ngạc nhiên, "Sao đột ngột vậy ạ?"

 

Người phụ nữ nghe vậy cười: "Một chút cũng không đột ngột, chị đã lên kế hoạch từ lâu rồi."

 

Vừa lúc Nhan Sơ cũng được nghỉ hè, có rất nhiều thời gian rảnh, cô đặc biệt xin nghỉ mấy ngày, giao hết công việc lớn nhỏ trong công ty cho Kỳ Nhược Nghi, tự mình dẫn bạn nhỏ đi du lịch thư giãn một chút.

 

Buổi chiều cô thu xếp đồ đạc xong xuôi, chuẩn bị rời khỏi công ty, Kỳ Nhược Nghi nhìn đống văn kiện cao như núi trên bàn làm việc liền mắng ầm lên: "Đồ thấy sắc quên nghĩa, có vợ quên cả bạn!"

 

Tô Từ không giận, vừa đi vừa cười, tiện thể cho trợ lý của mình cũng được nghỉ dài hạn, bảo cô ấy đưa hết những văn kiện cần ký tên cho Kỳ Nhược Nghi xem qua.

 

"Cút, mau đi đi!" Vẻ mặt Kỳ Nhược Nghi méo mó, "Chờ cô về, bà đây muốn gấp đôi lương, gấp đôi!"

 

·

 

Kỳ nghỉ không tính là quá dài, Tô Từ chọn một thành phố trong nước, cách Phụ Đô không xa, đi máy bay một tiếng là đến.

 

Nơi này là một thành phố du lịch khá nổi tiếng cả nước, diện tích cây xanh tự nhiên rộng lớn, người dân hiền lành mộc mạc, có không ít danh lam thắng cảnh và món ăn ngon nổi tiếng, khuyết điểm duy nhất là khí hậu ẩm ướt nhiều mưa, đặc biệt là mùa hè.

 

Mặc dù Tô Từ đã chuẩn bị kỹ lưỡng kế hoạch du lịch từ trước, nhưng ngày đến homestay cùng Nhan Sơ, ông trời không chiều lòng người, đổ một trận mưa lớn giữa hè.

 

Cũng may ngày đầu tiên vốn dĩ cũng không có nhiều lịch trình, Tô Từ hỏi Nhan Sơ có muốn ra ngoài ngắm cảnh mưa ở trấn nhỏ không, nhưng bạn học Nhan vậy mà buồn ngủ đến mắt không mở nổi, tinh thần uể oải từ chối.

 

Đêm qua biết Tô Từ muốn đưa mình đi chơi, nàng đã phấn khích cả đêm, đến tận 3, 4 giờ sáng mới ngủ, sáng sớm lại dậy sớm đuổi chuyến bay, lúc này tinh lực đã cạn kiệt, chỉ muốn ngủ một giấc thật ngon.

 

Người phụ nữ nhìn nàng như vậy cảm thấy buồn cười, tùy tiện thế nào cũng được, chỉ cần cô gái nhỏ vui là tốt rồi.

 

Cô khẽ chạm vào đầu Nhan Sơ đang gật gù buồn ngủ, khuyên nhủ: "C ởi quần áo ra ngủ tiếp đi, mặc thế này không thoải mái đâu."

 

Nhan Sơ thực sự lười biếng đến mức không muốn nhúc nhích, thế là nàng như một chú mèo nhỏ rúc vào lòng người phụ nữ, lười nhác cọ xát, nũng nịu bảo Tô Từ giúp mình c ởi đồ.

 

Tô Từ một tay ôm nàng, qua lớp áo thun cởi chiếc khóa áo ngực sau lưng, giúp cô bé c ởi quần áo. Mu bàn tay cô không tránh khỏi chạm vào làn da mềm mại ấm áp của Nhan Sơ một cách thân mật.

 

Khi chiếc áo trên được vén lên hơn một nửa, vòng eo thon thả và chiếc bụng nhỏ nhắn hiện ra trước mắt, lòng người phụ nữ khẽ rung động, không nhịn được nuốt khan một tiếng.

 

Nhan Sơ không hề có ý thức nguy hiểm, quyến luyến cọ cọ vào chiếc cổ trắng ngần của Tô Từ, tham lam hít hà mùi hương gỗ tùng lạnh lẽo thoang thoảng trên người người phụ nữ, dường như ngửi bao nhiêu cũng không đủ.

 

Hơi thở nóng rực của nàng phả vào cổ, ái muội mờ ảo, Tô Từ nhắm mắt hít sâu một hơi, rồi chậm rãi trút bỏ cảm xúc tối tăm trong lòng.

 

Thời tiết này quả thật hơi nóng, chỉ cần động nhẹ là đã đổ mồ hôi.

 

Cô gái nhỏ như một chú mèo nhỏ đã sắp ngủ say.

 

Ngoài cửa sổ tiếng mưa rơi tí tách tí tách, càng làm nổi bật sự tĩnh lặng trong nhà. Tô Từ giúp Nhan Sơ cởi áo ngực, rồi cởi chiếc quần bò của nàng. Những ràng buộc trên người cô gái nhỏ biến mất, thoải mái dễ chịu lăn vào ổ chăn.

 

Tô Từ bật điều hòa, điều chỉnh nhiệt độ đến 26 độ, không quá nóng cũng sẽ không bị cảm lạnh.

 

Giấc ngủ này kéo dài đến hơn bốn giờ chiều, Nhan Sơ cuối cùng cũng bị đói tỉnh.

 

Buổi trưa không ăn cơm, tỉnh dậy bụng đã kêu ùng ục. Mở mắt không thấy Tô Từ, lại thấy bên ngoài mưa dường như đã tạnh, Nhan Sơ ngồi dậy ngáp một cái thật dài, lấy điện thoại dưới gối gọi cho Tô Từ.

 

Hai tiếng "tút tút" nhỏ vang lên, điện thoại rất nhanh đã kết nối, giọng nói dịu dàng của người phụ nữ từ ống nghe truyền đến, ấm áp: "Tiểu Sơ, em tỉnh rồi à?"

 

"Dạ." Nhan Sơ gật đầu, giọng nói mang theo sự lười biếng đặc trưng của người vừa tỉnh giấc, "Chị Tô, chị đi đâu vậy ạ?"

 

Tô Từ nghe thấy giọng nũng nịu này, không khỏi mỉm cười, dịu dàng nói: "Chị đang dựng bếp nướng ngoài sân, chủ homestay tặng chút nguyên liệu tươi mới, có cả nấm dại đặc sản địa phương. Em tỉnh rồi thì ra đây đi, chắc bụng cũng đói rồi."

 

Nghe thấy người phụ nữ nói có đồ ăn, mắt Nhan Sơ lập tức sáng lên, vội vàng rời giường mặc quần áo, vào nhà vệ sinh rửa mặt chải đầu qua loa rồi vội vã chạy ra sân.

 

Bếp nướng đã được dựng xong và đốt lửa, than củi bên trong cháy đỏ rực, xung quanh giỏ rau bày đầy nguyên liệu đã rửa sạch, còn có không ít thịt xiên đã ướp sẵn.

 

Khi Nhan Sơ đến, Tô Từ đang nướng một mẻ thịt bò non, quết lên một lớp gia vị, giọt dầu mỡ xèo xèo rơi xuống, mùi tiêu thơm lừng xộc vào mũi, cô gái nhỏ ngửi thấy mùi này, nước miếng cũng sắp chảy ra.

 

Nàng rất tự giác cầm một chiếc đ ĩa sạch, đáng thương hề hề như một chú cún nhỏ chờ Tô Từ đút cho ăn.

 

Người phụ nữ cười dịu dàng đầy cưng chiều, Nhan Sơ vừa đưa đ ĩa qua, cô liền gắp xiên thịt nướng chín vào đ ĩa, đồng thời không quên dặn dò: "Cẩn thận nóng, bên cạnh bàn có đồ uống, Coca, sữa đậu nành đều có, em muốn uống gì thì tự lấy."

 

"Vâng ạ!" Nhan Sơ vô cùng vui vẻ bưng đ ĩa chạy đi, sau lưng chiếc đuôi vô hình vẫy vẫy đầy sung sướng.

 

Chẳng mấy chốc, cô gái nhỏ lại chạy về, rót một ly sữa đậu nành đặt trong tầm tay Tô Từ, sau đó đưa xiên thịt vừa thổi nguội đến bên miệng người phụ nữ: "Cho chị Tô ăn miếng đầu tiên."

 

Người phụ nữ nghe vậy cười nói: "Sao? Sợ chị bỏ độc em à?"

 

"Đúng ạ." Nhan Sơ bị chọc cười khanh khách, "Chị mau nếm thử đi!"

 

Tô Từ nghe lời cô bé theo tay cắn một miếng thịt bò non, nướng vừa tới, da hơi cháy, thịt mềm ngọt.

 

"Cũng được, tàm tạm đi." Người phụ nữ nhướng mày với Nhan Sơ, "Mau ăn đi, không có độc đâu."

 

Nhan Sơ đã sớm thèm không chịu nổi, lời Tô Từ còn chưa dứt, nàng đã ăn sạch trơn xiên thịt người phụ nữ vừa cắn dở, nhét đầy một miệng to, khóe miệng dính dầu bóng loáng, dưới ánh mặt trời chiếu vào lấp lánh.

 

"Ngon quá, chị Tô, tay nghề của chị giỏi thật đó! Sao chị cái gì cũng biết vậy?" Cô gái nhỏ vừa ăn vừa cười, khen không ngớt lời.

 

Nàng cảm thấy Tô Từ thật là không gì không làm được, không chỉ sự nghiệp thành công, nấu ăn siêu ngon, người còn xinh đẹp, Nhan Sơ cảm thấy mình thật sự đã gặp may tám đời mới có thể gặp được người này.

 

"Cũng chỉ có em cảm thấy chị cái gì cũng biết." Khóe mắt Tô Từ cong cong, lật mặt đám nấm đang nướng, rắc thêm chút gia vị.

 

"Mới không phải đâu." Cô gái nhỏ bướng bỉnh phản bác cô, "Em mặc kệ, dù sao chị Tô là người tốt nhất trên đời, bỏ lỡ rồi thì không còn cơ hội nữa, em phải bám chị cả đời."

 

Sự sùng bái và khẳng định trắng trợn nhưng lại bướng bỉnh vô lý này khiến Tô Từ bất đắc dĩ, nhưng đáy mắt lại ánh lên nụ cười nhạt, mặc kệ cô gái nhỏ.

 

Tô Từ đút cho Nhan Sơ ăn no căng bụng. Đến lúc mặt trời sắp xuống núi, hai người hẹn nhau ra khỏi homestay, dạo bước trên con phố nhỏ đầu làng, nắm tay nhau chậm rãi tản bộ dọc bờ sông, mặt trời dần khuất sau đường chân trời, trấn nhỏ lại đón một đêm dưới ánh đèn dầu lãng đãng.

 

Gió đêm se lạnh thổi nhẹ qua làn váy, hai người trên đường đi gặp một quán rượu nhỏ, vừa hay cũng có chút mệt mỏi, liền ngồi xuống gọi một ly rượu nhỏ.

 

Có Tô Từ bên cạnh nhìn chằm chằm, Nhan Sơ cũng không cần lo lắng, mượn chén rượu của người phụ nữ nhấp một ngụm nhạt nhẽo.

 

Ban nhạc đang chơi một bản tình ca buồn da diết, Tô Từ nghe, bỗng dưng bật cười. Nhan Sơ nghe thấy tiếng cười khẽ khàng quyến rũ của người phụ nữ, liền quay đầu nhìn cô hỏi: "Chị Tô cười gì vậy?"

 

Tô Từ trả lời: "Bài hát hát hay đấy, nhưng không hợp với tình cảnh này."

 

Bây giờ cô không còn đồng cảm với những câu chuyện buồn trong bài hát như thể chính mình cũng trải qua nữa.

 

Nhan Sơ hiểu ý người phụ nữ, cười cong mắt nghiêng người, dựa vào vai người phụ nữ: "Em cũng thấy vậy, hay là chúng ta về thôi?"

 

"Ừ." Tô Từ đặt chén rượu xuống.

 

Phòng tắm ở homestay khá nhỏ. Nhan Sơ tắm trước rồi ra, đến lượt Tô Từ vào. Nàng thì nằm ở đầu giường cầm một quyển tiểu thuyết đọc.

 

Cửa phòng tắm mờ hơi nước, che khuất cảnh xuân kiều diễm phía sau.

 

Đọc được mười mấy trang sách, Nhan Sơ nghe thấy tiếng mở cửa phòng tắm, theo bản năng ngẩng đầu, rồi ngây người.

 

Người phụ nữ mặc một chiếc váy lụa hai dây màu đen, cổ áo rất trễ, xương quai xanh tinh tế hiện ra khiến đôi mắt cô gái nhỏ xao xuyến, 3 nốt ruồi nhỏ ở phía dưới xương quai xanh càng gợi cảm đến rối loạn.

 

Váy ôm sát đùi, khi đi lại lộ ra một mảng da thịt trắng nõn.

 

Nhan Sơ không nhịn được nuốt nước miếng, thoáng chốc miệng khô lưỡi khô, quyển tiểu thuyết trong tay xôn xao úp xuống, hồn phách đều bị câu đi rồi, tiểu thuyết nào thơm bằng chị chứ?

 

Tô Từ ngồi xuống mép giường, mang máy sấy đến chuẩn bị sấy tóc.

 

Nhan Sơ lập tức tung tăng nhào tới thể hiện sự ân cần, mặc dù Tô Từ tỏ ý không cần phiền phức, nhưng Nhan Sơ vẫn kiên trì giúp đỡ, Tô Từ liền không tranh cãi với nàng nữa.

 

Máy sấy ù ù thổi, ngón tay Nhan Sơ lướt qua mái tóc mềm mại của Tô Từ, hơi dùng chút lực, vừa sấy khô hơi nước trong tóc, vừa có nhịp điệu massage da đầu, giúp người phụ nữ thư giãn thần kinh mệt mỏi.

 

Tô Từ hưởng thụ nhắm mắt lại, dù cho thủ pháp của cô gái nhỏ còn vụng về, nhưng tấm lòng này lại vô cùng chân thành, lòng bàn tay mềm mại vuốt v e mái tóc, quả thật rất thoải mái.

 

Tóc đã khô hoàn toàn, phần đuôi vẫn còn hơi ẩm, người phụ nữ xua tay cười nói: "Được rồi, cứ vậy đi, lát nữa chị tự làm."

 

Nhan Sơ vì thế nghe lời buông máy sấy xuống, từ phía sau vòng tay ôm lấy vai Tô Từ, chóp mũi dán vào chiếc cổ mềm mại tinh tế của cô nhẹ nhàng cọ xát, như một chú cún nhỏ hít hà mùi hương nhàn nhạt vương vấn trên người người phụ nữ sau khi tắm.

 

Tô Từ bị nàng cọ đến hơi ngứa, khẽ cười lùi lại một chút, trách móc hỏi: "Làm gì vậy?"

 

Cô bé li3m li3m môi, thuận thế xích lại gần hơn một chút, không trả lời câu hỏi của Tô Từ, chỉ mềm mại khẽ gọi: "Chị Tô."

 

Giọng nói vừa ngọt ngào vừa mềm mại, nghe đến xương cốt cũng mềm nhũn.

 

Tô Từ thả lỏng cơ thể, nửa như ngầm đồng ý mà dựa vào lòng Nhan Sơ.

 

Tim Nhan Sơ lập tức đập nhanh hơn, hơi thở trầm xuống, vươn đầu lưỡi li3m hôn làn da sau tai người phụ nữ.

 

Lúc này, nàng ngược lại không vội vàng, từng tấc từng tấc hôn đến tinh tế dịu dàng.

 

Nhiệt độ trong phòng nhanh chóng tăng lên, bất tri bất giác hai người đã đổi vị trí, hai cánh tay Tô Từ nhẹ nhàng ôm lấy vai nàng, thân hình nhỏ nhắn mềm mại từ từ ngửa ra sau, hoàn toàn chìm vào giữa tấm nệm êm ái.

 

Ngoài phòng lại đổ mưa, tiếng mưa rơi tí tách tí tách hòa lẫn với tiếng thở d ốc triền miên, rèm cửa khép chặt, ánh đèn mờ ảo.

 

Tác giả có lời muốn nói: (:з" ∠) xin nghỉ trước, ngày mai không đăng chương, nghỉ ngơi một ngày

 

Editor: Ngọt quá ạ :((( tối cô đơn còn đc ăn cơm ch.ó

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.