Một ngày sau, một bóng người bay giữa không trung, phía dưới là mặt biển trong xanh. "Haizz... Bay cả ngày rồi mà chưa thấy cái đảo nào."
Du Vân vừa bay vừa than dài than ngắn, từ lúc gặp cô gái kia trên đảo rồi Du Vân một đường bay thẳng mà đi, hắn không muốn dính dáng quá nhiều vào mấy cái vụ này. Du Vân lấy ra Lưu Tinh Kiếm tiếp tục xem xét, lúc trước Du Vân cũng có nghe nói mấy thứ linh khí này chỉ cần tế luyện một chút là có thể sử dụng được rồi, nhưng mà tại thời gian cũng như chỗ yên tĩnh bây giờ không có nên Du Vân cũng chưa tế luyện được. Ngày thứ ba, Du Vân tiến vào một cái đảo nhỏ hoang vắn, nơi đây đã cách xa con người rất nhiều nên Du Vân cũng yên tâm. Trên đảo thiên địa linh khí cũng không được tốt lắm nhưng một người tu luyện cũng đủ rồi, mà ở trên đảo này cũng chỉ có vài con Trúc Cơ kỳ yêu thú, Du Vân chỉ cần tràn ra uy áp tu vi Long Đan cảnh thì mấy con yêu thú này nằm bẹp xuống đất chứ không dám làm cái gì. Du Vân mở một cái hang động trên một cái núi sau đó đi vào bắt đầu tế luyện Lưu Tinh Kiếm. Mà tế luyện nói đơn giản ra là mỗi ngày dùng máu tươi và tinh thần lực của mình chăm sóc để tạo ra mối liên hệ của mình với cây kiếm để mỗi khi sử dụng chiến đấu hoặc làm gì đó thì rất là nhẹ nhàng mà điều khiển, mà trong truyền thừa của Du Vân cũng có vài cách
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/long-ngao-thuong-khung/1179818/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.