CHƯƠNG 402
“Dạ, vậy là ba ở nhà chăm mẹ ạ?” Tống Dĩnh Nhi gật gù cái đầu nhỏ nhắn.
Đôi môi mỏng của Đường Hạo Tuấn khẽ nhếch lên, “ừ” một tiếng.
Tống Vy ngẩng đầu nhìn anh đầy kinh ngạc.
Đường Hạo Tuấn nhận thấy bèn quay đầu nhìn lại: “Sao thế?”
Tống Vy vội vàng thu ánh nhìn lại: “Không có gì, chỉ thấy hơi lạ là sao hai đứa lại ở đây thôi.”
“Anh đến đón chúng tới đây ăn sáng.” Đường Hạo Tuấn đẩy một ly sữa bò nóng đến trước mặt cô rồi giải thích.
Tống Vy nhìn ly sữa bò trước mặt rồi chẳng nói gì nữa, không biết đang suy tư chuyện gì.
Lúc này, dì Vương mang bữa sáng của cô đến: “Cô Tống, cô đói bụng rồi phải không, mau ăn sáng đi.”
Tống Vy cười gượng đáp lại dì Vương: “Cảm ơn dì Vương ạ.”
Dì Vương phẩy phẩy tay tỏ vẻ không cần cảm ơn.
Hai đứa trẻ giải quyết xong bữa sáng nhanh thoăn thoắt, sau đấy nhảy xuống khỏi ghế. Mỗi đứa đeo lên một chiếc cặp nhỏ, huơ bàn tay nhỏ bé chào Tống Vy và Đường Hạo Tuấn: “Con chào ba mẹ, chúng con đi học ạ.”
“Đi đi, đi đường cẩn thận đấy.” Tống Vy còn chưa kịp đáp lời thì Đường Hạo Tuấn đã gật đầu trả lời chúng rồi.
Hai bé vâng dạ rồi mỗi đứa một bên nắm tay dì Vương rời khỏi nhà.
Trong phòng ăn rộng lớn chỉ còn lại hai người Tống Vy và Đường Hạo Tuấn.
Tống Vy buông dao nĩa trong tay xuống: “Tổng giám đốc Đường, tôi muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/2363688/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.