Chương 2110
Mà nằm bò trên lưng cô, Đường Hạo Tuấn đang nghỉ ngơi nghe thấy tiếng ngáy của cô, biết cô đã ngủ rồi, vội vàng chống ở hai bên người của cô, ngồi dậy.
Chiến đấu ngọt ngào cả đêm, cho dù tinh lực của anh hơn người, lúc này cũng rất mệt.
Cho nên sau khi kết thúc, anh mới không muốn trực tiếp rút ra đứng dậy, bế cô đi tắm như mọi khi, mà nằm bò trên người cô, hơi thở dốc nghỉ ngơi, bình ổn lại cơn mệt của mình, muốn đợi sau khi mệt mỏi biến mất thì mang cô đi tắm.
Kết quả không ngờ cô đã không nhịn được mà ngủ mất.
“Vợ.” Sau khi Đường Hạo Tuấn ngồi dậy, lay nhẹ vai của Tống Vy, muốn đánh thức cô: “Tỉnh đi, anh mang em đi tắm, tắm xong rồi ngủ.”
Tuy nhiên lông mày của Tống Vy nhíu lại, căn bản không có ý thức dậy.
Đường Hạo Tuấn thấy sự mệt mỏi ở giữa lông mày của cô và quầng thâm mắt mờ mờ ở bên dưới mắt, cuối cùng vẫn từ bỏ ý nghĩ đánh thức cô đi tắm.
Bỏ đi, mệt như vậy thì để cô ngủ.
Có điều tư thế này phải điều chỉnh một chút, không thể nằm bò ra ngủ, không tốt cho tim, cũng không tốt cho anh.
Cặp núi đồi mềm mại khiến anh thích nhất này, không thể bị ép phẳng được.
Đường Hạo Tuấn ra tay, túm lấy vai của Tống Vy, nhẹ nhàng lật người cô lại, giúp cô điều chỉnh tư thế ngủ tốt hơn.
Sau khi điều chỉnh xong, lại chắp chăn cho Tống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/long-phuong-song-bao-vo-bau-lai-muon-chay/2366350/chuong-2110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.