“Giai đoạn đầu Ám Kình”.
Trần Phong cau mày, sau đó thản nhiên nói.
Trong giới võ thuật, tùy tiện hỏi cảnh giới võ thuật của người khác thực ra là một hành vi bất lịch sự.
Trương Thiên Dụ xuất thân từ môn phái lớn có tiếng như núi Long Hồ, tất nhiên phải hiểu đạo lí này.
Dù hiểu đạo lí này, nhưng anh ta lại vẫn hỏi như vậy, vậy chỉ có thể chứng tỏ một vấn đề, Trương Thiên Dụ có ý kiến với anh.
Còn về việc tại sao lại có ý kiến thì Trần Phong cũng đoán được đại khái, chẳng qua là vì thân phận võ sĩ tự tu luyện của anh.
Trong giới võ thuật, địa vị của võ sĩ tự tu luyện không cao.
Đa phần võ sĩ tự tu luyện đều là sản phẩm kém chất lượng bị võ sĩ các môn phái đào thải.
Họ không có thiên phú tu luyện tốt, cũng không có đủ tài nguyên tu luyện, chỉ có một trái tim hướng về võ thuật.
Nhưng tu luyện võ thuật chỉ có tấm lòng thôi chưa đủ.
Bạn vẫn phải có năng khiếu, có tài nguyên, có người chỉ dạy…
Có những thứ này thì bạn mới mạnh hơn người khác được, mới có thể tiến lên cảnh giới cao hơn.
Không có những thứ này, bạn chỉ có thể chìm ở tầng đáy của giới võ thuật.
Võ sĩ tự tu luyện chính là tầng đáy của giới võ thuật.
Bị tổ chức chính thống ruồng bỏ, bị võ sĩ môn phái coi thường…
Có thể nói, võ sĩ tự tu luyện là một nhân vật không có bố mẹ yêu thương.
Từ việc Trương Thiên Dụ dám ngang nhiên hỏi cảnh giới của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/long-te/516117/chuong-503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.