Nhưng dù sao nơi này cũng là chốn công cộng, Giả Đông vẫn kiềm chế cơn giận, gằn giọng nói.
“Cô này, có lẽ cô không biết tôi là ai. Nể mặt đi, mấy người bạn kia của tôi cũng không phải người bình thường, làm quen dù sao cũng không có hại với cô”.
Lâm Uyển Thu chẳng buồn nhìn anh ta lấy một cái, cô từng gặp loại công tử bột như này rồi, chẳng qua là địa vị trong nhà khác nhau mà thôi, nhưng cũng chỉ cậy quyền thế trong nhà để tác oai tác quái, bản chất chỉ là kẻ vô dụng.
“Xin lỗi, bọn tôi còn phải ăn mừng, xin anh tránh đi được không?”, cô nói xong thì xoay người đi luôn, không nhìn đối phương.
“Giỏi, giỏi, giỏi lắm”.
Giả Đông bị mất mặt như vậy, nói mấy chữ giỏi liên tiếp, ly rượu trong tay vang lên âm thanh ma sát ken két, không khó nhìn ra giờ anh ta đã phẫn nộ cùng cực.
“Chúng ta chắc chắn sẽ gặp lại, hơn nữa sẽ sớm thôi”.
Nói xong, thì vòng lên tầng với vẻ mặt tức tối.
“Uyển Thu, không sao thật chứ? Gã đó có vẻ không phải người bình thường”.
Bạn của Lâm Uyển Thu hơi lo lắng, hỏi han quan tâm.
Lâm Uyển Thu lại nói với vẻ không bận tâm.
“Không sao, người như gã mình gặp nhiều rồi”.
Nhìn Lâm Uyển Thu hình như thực sự không lo lắng gì, những người khác mới hơi yên tâm.
Nhưng mấy người bọn Giả Đông cũng uống rượu ở đó thì lại khác.
“Sao, cậu Giả ra mặt cũng không được à? Thế này không giống phong cách của cậu Giả”.
Giả Đông ngồi phịch xuống, lẩm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/long-te/517004/chuong-796.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.