Sau khi biết tôi sắp kết hôn với Cư Diên, mặt bố tôi lập tức trắng bệch.
Mẹ sợ ông phát bệnh, nhẹ giọng khuyên nhủ: "Ông nó à, tôi biết chuyện này ông nhất thời khó mà chấp nhận được. Cư Diên đúng là chẳng ra gì, nhưng chúng ta cũng thấy rồi, nó đối xử với Tiểu Hà không tệ. Con bé gả vào nhà họ Cư là thành phu nhân nhà giàu, sau này không phải theo mình chịu khổ nữa."
Bố tôi nhắm mắt, giọng nghẹn lại: "Đừng nói nữa."
Mẹ tôi lau nước mắt: "Được rồi, không nói nữa. Ông mau dưỡng sức cho tốt, đừng dọa mẹ con tôi."
Tôi ngồi cạnh, đưa ông quả quýt vừa bóc xong: "Bố, ăn đi."
Bố tôi nhận lấy quả quýt: "Tiểu Hà, con không về trường à?"
"Con xin nghỉ một tuần, đợi bố khỏe hẳn rồi con đi."
"Vẫn nên chú tâm học hành..."
"Bố yên tâm, đại học không gắt như cấp ba đâu. Mạch Tuệ với mấy người bạn gửi bài giảng và bài tập cho con rồi, không lỡ việc gì cả."
Ông im lặng một lúc rồi hỏi: "...Con với nó, bao giờ cưới?"
Tôi đáp: "Đợi con qua hai mươi tuổi, chắc là sang năm."
"Tiểu Hà, con đừng lấy nó. Tiền nó đưa với cái vòng ngọc đó, bố trả thay con."
Tôi cắt lời: "Trả gì mà trả. Con ký thỏa thuận với anh ta, mấy khoản nợ đã xóa sạch. Bố mẹ cực cả đời rồi, đừng lo nữa. Sau này ở nhà họ Cư hưởng phúc, coi như cũng được sống như người có tiền."
Bố tôi cười khổ, mẹ nhét miếng quýt vào miệng ông: "Ông đừng làm cái mặt như đưa đám thế nữa,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/long-thuy-tinh-nhat-diep-quy/2937351/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.