Xung quanh Duyên Sinh Tông, biểu ngữ tầng tầng lớp lớp bao quanh, cờ hoa rực rỡ tung bay trong gió. Trên quảng trường, hàng chữ “Tông Phái Tỷ Thí” được dán khắp các cột đá với đủ màu sắc.
Trên đài cao màu đỏ ở trung tâm, kết giới phát sáng lung linh bao quanh đài vô cùng nghiêm mật.
An Hòa Dật ngồi uống trà cùng các vị sư tôn khác cùng tông phái mình trong đại điện.
Trong điện vô cùng náo nhiệt. Sư tôn các núi đang thi nhau so tài, dùng linh thạch để cá cược.
Thời Minh Đạt bận trăm công nghìn việc cũng dắt Kiều Húc quay về. Lúc An Hòa Dật đến chào hỏi, đúng lúc gặp cảnh đang cá cược.
Đã cược Kiều Húc thắng rồi, song quay đi quay lại, bảo với phó thị Vân Ngoại Lâu trận này bắt thua đi.
An Hòa Dật hơi khựng lại, lời định nói cũng quên mất.
À, thì ra là đánh cược như thế.
“Đàm Ngọc sư tôn, ngươi cũng tới chơi một ván đi.”
An Hòa Dật quay đầu nhìn đồ đệ đứng phía xa xa. Ôn Tu Viễn ôm thỏ đứng trước quảng trường, trông hơi vẹo vẹo, mắt khép hờ, mí mắt trên dưới thi thoảng lại va vào nhau.
Đến cả thỏ trong tay hắn cũng ngủ mơ mơ màng màng.
“Ta cược thua.” An Hòa Dật cũng không thèm nhìn đối thủ, cau mày nghiêm mặt xoay người về phía trưởng lão bắt đầu giao dịch.
Y vừa nói xong, sư tôn bên cạnh đã hét lớn lên.
“Tới tới cược đi nào, cược đi nào, cược không được thì thiệt, cược không được cược tiếp nào.”
Chậc, sư tôn bán đứng đệ tử không thấy tội
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lop-hoc-bo-tuc-cua-su-ton/2862992/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.