Mãi đến khi xe dừng dưới khách sạn, Lâm Sí vẫn còn liên tục xác nhận lại với Lý Đình Ngôn: “Tôi tham dự đám cưới với anh không gây phiền phức cho anh thật chứ?”
Lúc nãy cậu đưa ra đề nghị đó trong lúc bốc đồng, giờ não đã hạ nhiệt, cậu cũng bình tĩnh lại rồi.
Bản thân cậu thì chẳng sao, đã come out với bạn bè xung quanh lâu rồi nên không mấy bận tâm, nhưng trông Lý Đình Ngôn nghiêm túc như vậy, nhìn qua là biết xuất thân từ gia đình nền nếp, chưa chắc tự do như cậu.
Cậu nói ngắn gọn: “Trong đám cưới sẽ có người quen của anh, nếu họ thấy bên cạnh anh là một gương mặt xa lạ, lại còn là con trai, lỡ có ai lắm chuyện truyền về nhà anh thì chẳng phải phiền phức sao?”
“Không phiền gì hết,” Lý Đình Ngôn lại rất hững hờ, “Ở đó nhiều người vốn không quen biết tôi, mà có quen cũng chẳng sao.”
Vòng bạn bè của Hứa Mục và anh vốn không giao thoa nhiều, tuy có vài người bạn chung quen từ thời đi học, quan hệ khá tốt, nhưng đều không phải kiểu người nhiều chuyện, mà có thể họ đã sớm đoán ra xu hướng tình d.ục của anh rồi.
Ngoài những người đó, những khách mời còn lại đều là bạn bè hoặc đồng nghiệp của Hứa Mục và cô dâu, hoàn toàn chẳng có liên hệ gì với anh.
Huống chi, dù tất cả đều biết anh dắt theo một cậu trai trẻ tuổi, xinh đẹp thì đã sao.
Trong vòng xã giao mà anh lớn lên, những chuyện phóng túng hoang dâm chẳng thiếu gì.
Anh như thế cùng lắm chỉ bị nói là trẻ người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lua-chay-kho-tat-tung-tu-tra/2749704/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.