Chát một cái, tát lên người mặt rỗ, "Nếm cái rắm! Đã nói với cậu bao nhiêu lần rồi, phụ nữ chính là độc dược, cậu không muốn bị cảnh sát bắt thì động tác nhanh một chút cho tôi!"
Mặt rổ ăn một cái tát thật đau, động tác quả thực nhanh nhẹn chút, nhưng lật tung toàn thân Lâm Nhược Kỳ cũng không còn tìm được thứ đáng giá.
"Con bà nó, không có tiền? ! Đại Hắc, trên người cô gái nhỏ này không có tiền, cũng không có thứ gì đáng tiền!"
Lúc này, đột nhiên nghe được người cao gầy canh giữ ở đầu hẻm phát ra tiếng kêu rên, Mặt rổ và Đại Hắc quay đầu nhìn lại, là một người đàn ông cao lớn đã quật ngã người anh em của mình rồi.
Đại Hắc cầm đầu nhìn thấy người đàn ông cao lớn đó xuất hiện, vẻ mặt không nhịn được, hướng về phía anh ta, đưa ra cánh tay có lực, bắp thịt cuồn cuộn, tức giận nói: "Con mẹ nó, làm cái quái gì? ! Không thấy đại gia mày đang làm chuyện đứng đắn sao? ! Lão tử làm nhiều năm, vẫn chưa gặp qua người thích tìm chết giống như mày . . . . . ."
Lời của anh ta còn chưa nói hết, đã nhìn thấy đối phương vọt nhanh tới, cũng cho anh ta một Thiết quyền tiêu chuẩn.
"Rầm . . . . . ." quả đấm của đối phương vung ở trên mặt mình thì phát ra tiếng đáng sợ.
Đại Hắc theo bản năng tự nói với mình, anh ta cũng không phải là đối thủ của người nọ!
Ở bên cạnh, đồng bọn nhỏ Mặt rổ cũng nhìn ra thực lực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lua-gat-co-vo-nho-de-yeu/1877758/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.