Tiết Nhất Nhất đi đến khu chợ rồi đeo lại máy trợ thính.
Tiếng rao hàng nhiệt tình truyền đến.
Phía trước là con đường đá uốn lượn, hai bên là các quầy hàng nối tiếp nhau.
Nhìn một lượt, các loại vải dệt đủ màu sắc bay phấp phới trong gió nhẹ.
Trên quầy hàng gia vị, thì là, quế, nghệ tây… chất thành những ngọn núi nhỏ, mùi hương hỗn hợp xộc vào mũi, Tiết Nhất Nhất che mũi hắt hơi một cái.
Đi khỏi quầy hàng gia vị, Tiết Nhất Nhất vừa đi dạo vừa ngắm nghía.
Cũng bị những món hàng tinh xảo thu hút ánh mắt mà dừng lại, hứng thú cầm lên xem xét, nhưng khi nhìn thấy ‘made in China’ lại đặt xuống.
Góc chợ không quá náo nhiệt.
Một bà lão ngồi trên ghế đang đan những chiếc móc khóa tua rua.
Tiết Nhất Nhất dừng bước.
Cô đảo mắt, khóe môi khẽ cong, ngồi xổm xuống lựa chọn.
Tiết Nhất Nhất cầm một cái lên.
Móc khóa được xâu từ những vỏ hạt đã được mài nhẵn, bên dưới là tua rua ba màu được đan lại.
Khá đặc biệt.
Tiết Nhất Nhất chỉ vào nó, hỏi giá.
Bà lão thành thạo lấy máy tính ra bấm 200.
Tiết Nhất Nhất lắc đầu, bấm 100.
Bà lão bấm 150.
Tiết Nhất Nhất vẫn bấm 100.
Bà lão gật đầu.
Tiết Nhất Nhất lấy tiền từ trong túi ra thanh toán.
Cô đứng dậy giơ móc khóa lên, lắc nhẹ cổ tay, những vỏ hạt va vào nhau phát ra âm thanh vui tai.
Tiết Nhất Nhất đi về phía trước thì đột nhiên bị chặn đường.
Cô dời chiếc móc khóa trước mặt ra, cúi đầu, bắt gặp một đôi mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lua-hoang-cam-lang-toan-nhi/2902246/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.