Thi Cảnh lần lượt xử lý các công việc trong tay, xử lý xong mới nhận ra đã mấy ngày không gặp Tiết Nhất Nhất.
Hôm nay mới là thứ 4.
Chẳng lẽ còn phải đợi đến cuối tuần?
Ngày làm việc, bớt chút thời gian ăn tối hẳn là vẫn được chứ.
Thi Cảnh lập tức cầm điện thoại gửi tin nhắn Wechat: [Tối nay ăn cơm cùng nhau.]
Không lâu sau, điện thoại trên bàn làm việc rung lên một cái.
Thi Cảnh cầm điện thoại lên.
Bảo bối: [Hôm nay em phải ăn cơm với khách hàng.]
Thi Cảnh liếc qua, ném điện thoại sang một bên.
Điện thoại lại rung lên một cái.
Thi Cảnh vươn tay chộp lấy điện thoại.
Bảo bối: [Đã hẹn trước rồi.]
Thi Cảnh im lặng hai giây, gõ chữ: [Biết rồi.]
Gần đến giờ tan làm.
Thi Cảnh nhận được tin, những doanh nghiệp có liên quan đến lợi ích của tập đoàn Uông thị đều đã ký hợp đồng hợp tác với Trung An Bảo.
Bao nhiêu năm qua Trung An Bảo tuy vẫn giữ vững vị trí dẫn đầu trong ngành an ninh ở trong nước, nhưng cũng luôn trong tình trạng có thể bị vượt mặt bất cứ lúc nào.
Nhiều thế lực đều đang cảnh giác với tình trạng ‘một mình một cõi’ của Trung An Bảo trong ngành.
Bất kể có liên quan đến quyền lợi của bản thân hay không, một ngành xuất hiện ‘một mình một cõi’ chính là một mối nguy tiềm ẩn, ‘thế chân vạc’ mới là cục diện an toàn nhất.
Chỉ cần cục diện hơi nghiêng một chút, phía trên sẽ nắm bắt thời cơ để răn đe, phía dưới cũng có các doanh nghiệp kiểu cũ như tập
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lua-hoang-cam-lang-toan-nhi/2902266/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.