Tiết Nhất Nhất không đeo máy trợ thính nên không nghe thấy âm thanh.
Cô nhắm mắt đứng dưới dòng nước lạnh, cơ thể run rẩy, đôi môi mấp máy.
Dòng nước lạnh đột ngột ngừng lại, đồng thời một cơ thể nóng bỏng ôm chặt lấy cô.
Tiết Nhất Nhất mở mắt nhìn thấy người trước mặt nhưng cơ thể cô cứng đờ, chậm chạp đến mức không thể biểu hiện ra phản ứng kinh ngạc.
Thi Cảnh dùng khăn tắm quấn quanh người Tiết Nhất Nhất rồi bế cô ra khỏi phòng tắm, đặt ngồi lên giường, sau đó kéo chăn trùm kín người cô.
Lại tìm thêm hai chiếc chăn nữa đắp lên người Tiết Nhất Nhất.
Rồi xoay người rời khỏi phòng.
Một lúc sau Thi Cảnh bưng một bát nhỏ vào đưa đến trước mặt Tiết Nhất Nhất.
Chiếc bát nhỏ lơ lửng giữa không trung, bốc hơi nóng.
Tiết Nhất Nhất liếc nhìn Thi Cảnh một cái, chột dạ cụp mắt xuống, hai cánh tay trắng nõn từ từ đưa ra khỏi chăn, run rẩy nhận lấy chiếc bát.
Chất lỏng màu nâu.
Là thuốc.
Thuốc bột trị cảm.
Tiết Nhất Nhất bưng bát uống từng ngụm nhỏ, hơi ấm lan từ cổ họng xuống đến dạ dày.
Bỗng nhiên có thứ gì đó rơi vào bát làm bắn lên những tia nước.
Tiết Nhất Nhất đưa tay lên sờ, mí mắt ẩm ướt.
Thi Cảnh từ phòng tắm đi ra, trên tay cầm máy sấy tóc.
Tiết Nhất Nhất ngơ ngác nhìn Thi Cảnh.
Anh không thèm liếc cô một cái, đi đến bên giường cắm phích điện, dưới làn gió nóng, ngón tay luồn vào tóc cô.
Không có thính giác, xúc giác càng nhạy bén hơn.
Tiết Nhất Nhất cảm nhận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lua-hoang-cam-lang-toan-nhi/2902596/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.