Phương Thời Ân chính thức kết thúc đời sống sinh viên, trở thành thực tập sinh tại một tiệm bánh ngọt nằm trong khu trung tâm thương mại sầm uất.
Trong lúc lướt web cậu vô tình phát hiện một chiếc túi đeo chéo dành cho nam giới rất ưng ý, thế là lại gấp không chờ nổi nhanh chóng gửi link chiếc túi đó cho Tô Chấp Duật.
"Bây giờ em đã là người đi làm rồi, mang cặp sách không hợp với thân phận của em nữa, người ta sẽ nghĩ em còn là sinh viên chưa trưởng thành." Phương Thời Ân thúc giục Tô Chấp Duật xem tin nhắn của mình, còn nói: "Em thấy chiếc này rất hợp với em."
Tô Chấp Duật bấm vào link nhìn thấy chiếc túi mà Phương Thời Ân gửi có giá lên đến chín con số. Hắn liếc nhìn một cái rồi cố tỏ ra bình tĩnh, nói năng cũng có lý lẽ đàng hoàng chứ không có ham thích hư vinh mà chọn chiếc túi này như cậu.
"Cứ đòi hỏi như vậy quài là không được đâu."
Hắn thoát ra khỏi trang web, tắt màn hình điện thoại rồi đứng dậy đi lấy nước.
"Em đâu có luôn đòi hỏi." Phương Thời Ân dõng dạc phản bác: "Đây là đồ dùng cần thiết mà, nếu không có chiếc túi này thì em để chìa khóa xe điện, ô che nắng, kem chống nắng, bình xịt khoáng, ly uống nước ở đâu khi đi làm ở Tư Mỹ Hâm?"
Tô Chấp Duật đi từ máy lọc nước đến trước tủ lạnh, Phương Thời Ân vẫn bám sát phía sau: "Hay là anh tặng em làm quà sinh nhật đi? Sinh nhật của em sắp đến rồi."
Mặc dù hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lua-nhau-lanh-son-tuu-moc/25946/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.