Xe khởi động bắt đầu rẽ vào hướng chung cư Thuý Hồ Uyển.
Nhắc đến Trình Thi Duyệt nên Phương Thời Ân cũng như nhớ ra điều gì đó, lại hỏi: "Đúng rồi, anh không phải đã hứa là sẽ đưa em về thăm chị à?"
Tô Chấp Duật hoàn toàn không có ấn tượng gì về điều này, thậm chí không nhớ đã từng nói như vậy: "Anh nói lúc nào?"
Cậu vội vàng nhắc: "Anh đã nói mà, em nói là em muốn về nghĩa trang vào dịp Tết để thăm chị, em nhắc đi nhắc lại nhiều lần mà anh cứ nói là anh bận."
Hắn nghĩ thầm đây là hứa hẹn kiểu gì, giọng điệu lạnh nhạt đáp: "Có thời gian rồi tính sau."
Sự hờ hững không thèm che giấu của hắn khiến Phương Thời Ân có chút sốt ruột: "Trước anh cũng nói vậy, bây giờ anh vẫn hông rảnh sao?"
Tô Chấp Duật trả lời: "Không rảnh."
"Bây giờ anh đang nghỉ phép mà?"
"Em có hiểu làm việc tại nhà là gì không?"
Xe đã dừng ở bãi đậu xe dưới tầng hầm của khu chung cư, cậu vẫn không nản lòng bám đuôi đi theo sau hắn: "Cái gì chứ, sao lại thế này, lúc trước anh đã hứa rồi mà."
Hai người vào đến thang máy, Tô Chấp Duật dường như không muốn để ý đến cậu nữa: "Anh chưa bao giờ hứa chắc chắn với em, cũng chưa bao giờ nói sẽ đưa em đi."
Về đến nhà hắn thấy cậu vẫn chưa tháo khăn quàng cổ, còn đứng đó cãi cọ với mình: "Anh đang chơi xấu!"
Tô Chấp Duật nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của cậu không biết là do nóng hay vì lý do gì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lua-nhau-lanh-son-tuu-moc/25951/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.