Phương Thời Ân thực sự đã rời đi, ngay sau hôm Tô Chấp Duật không chịu đưa cậu về thành phố Vân Hoài, cậu quyết định một mình lên đường đến thăm Trình Thi Duyệt.
Một mặt cậu thực sự đã lâu không về thăm chị nên trong lòng rất nhớ nhung, mặt khác cũng bị những lời nói của Tô Chấp Duật làm tổn thương và tức giận.
Cậu cố gắng chứng minh với hắn rằng mình "thực sự có bản lĩnh", vì thế vào ngày thứ hai của cuộc chiến tranh lạnh cậu tự đặt vé tàu cao tốc trên điện thoại. Đã là ngày 29 nên vé tàu lúc này rất khó mua, nhưng có nhiều chuyến tàu cao tốc từ Yến Đường đến Vân Hoài nên cậu canh đến chiều cũng may mắn mua được một vé.
Trước khi rời khỏi nhà cậu mang theo chứng minh thư, đeo ba lô đựng quần áo để tiện tắm rửa rồi đặt phòng khách sạn qua điện thoại. Trước khi bước ra khỏi căn nhà trống trải, Phương Thời Ân nhìn lại một lần cuối rồi lặng lẽ đóng cánh cửa lại.
Tô Chấp Duật vẫn chưa về, kỳ nghỉ đông của hắn hình như lúc nào cũng thay đổi linh hoạt, cứ mỗi khi cãi nhau và muốn lạnh nhạt với cậu thì hắn lại đúng lúc chuyển sang trạng thái bận rộn.
Người đàn ông ấy thực ra rất ít khi nói những lời cay nghiệt, hoặc công khai chỉ trích và nhục mạ Trình Thi Duyệt không thương tiếc. Nhưng Phương Thời Ân lúc này đã khác xưa, dù trước đây không giỏi quan sát sắc mặt người khác, nhưng sống cùng hắn quá lâu nên mỗi khi nhắc đến Trình Thi Duyệt trước mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lua-nhau-lanh-son-tuu-moc/25949/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.