Dù tư thế của Tô Chấp Duật đang quỳ một gối dán thuốc cho mắt cá chân của cậu, nên lúc hắn hỏi cậu có muốn kết hôn hay rất giống như đang cầu hôn, nhưng cũng không thể hoàn toàn phủ nhận đây là một lời cầu hôn khá qua loa.
Việc Tô Chấp Duật cho rằng cậu có thể sẽ không muốn kết hôn với mình, lý do không phải vì hắn thiếu tự tin hay cảm thấy mình chưa đủ tốt. Mà chủ yếu là vì cậu đã có quá nhiều vết nhơ rồi, hồi đó cãi nhau với hắn xong lại không chút do dự sáp lại gần một kẻ như Tôn Tri Hiền, điều này cho thấy cậu là người dễ dãi đến mức không biết nhìn người.
Dù sao đi nữa nếu cậu đủ kén chọn hoặc có đầu óc, đã không ngần ngại chọn hắn.
Mặc dù Phương Thời Ân bị những tràng pháo hoa bên ngoài cửa sổ hấp dẫn, sau khi Tô Chấp Duật hỏi xong ba giây sau mới trả lời "Được", nhưng hắn cũng coi như đã nhận được câu trả lời mình muốn.
Nếu sau này bọn họ lại cãi nhau, cậu có chọc hắn tức giận cũng sẽ không thể nào nói với hắn những câu như "Anh có tư cách gì mà kiểm soát tôi" hoặc "Anh muốn mua tôi còn chưa chắc tôi đã muốn bán" như trước đây, rồi dứt khoát chia tay với hắn.
Trong khi hắn đang suy nghĩ thì ngay sau khi Phương Thời Ân nói xong câu trả lời, hai người nhìn nhau, Tô Chấp Duật nhanh chóng nhận ra từ ánh mắt tràn đầy ngạc nhiên và một chút xấu hổ khó tả của cậu rằng cậu đã hiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lua-nhau-lanh-son-tuu-moc/25987/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.