Phương Thời Ân không chết, nhưng lúc được đưa vào bệnh viện đã đau đến mức ngất xỉu.
Mắt cá chân trái của cậu bị thương rất nặng vì xương bị đập vỡ vụn, cậu được đẩy vào phòng phẫu thuật ngay sau khi đến bệnh viện, tiến hành phẫu thuật đóng đinh nội tủy.
Sau ca phẫu thuật, thuốc tê chưa hết tác dụng nên cậu vẫn còn chịu đựng được, nhưng khi thuốc hết tác dụng cậu lập tức cảm thấy mắt cá chân trái đau nhói. Bác sĩ tiêm một ít thuốc giảm đau, cậu mới có thể mệt mỏi chìm vào trong giấc ngủ.
Ngoài mắt cá chân trái bị gãy rất nặng ra, cậu chỉ bị một số vết thương ngoài da, lưng có một vết bầm lớn do bị đá đập trúng, tổn thương mô mềm, đầu gối và khuỷu tay bị trầy xước ở các mức độ khác nhau chỉ để lại dấu bầm tím trên làn da quá trắng.
Ngoài những vết thương trên cơ thể, tinh thần của cậu cũng bị tổn thương nghiêm trọng.
Cậu bị dọa sợ.
Nói cho cùng cậu cũng chỉ là một đứa sinh viên mới hai mươi tuổi, trước đây chỉ biết sống dựa dẫm vào Trình Thi Duyệt, sao có thể trải qua cảnh tàn khốc như vậy.
Một ngày sau ca phẫu thuật, Phương Thời Ân nằm trên giường bệnh từ từ mở mắt ra. Cậu ngửi thấy mùi thuốc khử trùng không mấy dễ chịu, nhìn lên trần nhà màu trắng mới nhận ra mình đang ở bệnh viện.
Phòng bệnh trông rất sang trọng và rộng rãi, phòng VIP thế này hiển nhiên cậu hiện tại không có đủ tiền trả nổi.
Cậu nằm trên giường đảo mắt, cuối cùng khi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lua-nhau-lanh-son-tuu-moc/25993/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.