"Tủ đầu giường trong phòng chị có thuốc chống viêm, thấy đau thì lấy ra uống hai viên đi."
Phương Thời Ân nói: "Chị quên mất à, lần trước em đã lấy thuốc trong phòng chị đi rồi." Cậu nhướng mày trước màn hình, "Em uống hai viên luôn rồi."
Giọng điệu và vẻ mặt của cậu, như đang muốn nói cho Trình Thi Duyệt biết cậu có khả năng tự chăm sóc bản thân rất tốt.
Nếu một tên công tử bột có diện mạo đẹp trai ra vẻ nhướng mày như thế, có lẽ sẽ toát lên vẻ ăn chơi lêu lỏng. Nhưng biểu cảm này xuất hiện trên khuôn mặt có phần trẻ con của Phương Thời Ân lại trở nên rất kỳ quái, đôi mắt tự nhiên mở to ra và lông mày cũng nhướng lên trong vài giây.
Trình Thi Duyệt thấy vậy lại hỏi: "Sao vậy Thời Ân, mắt cũng bị đau hả?"
"Đâu có." Cậu vô thức trả lời, bởi vì nhìn chằm chằm vào màn hình trong thời gian dài và tư thế ngồi không nghiêm chỉnh nên vừa nhắc là cũng thấy nhức mỏi thật.
Cậu nói không có nhưng vẫn không nhịn được đưa tay lên dịu mắt, "Chị, chị còn mấy ngày nữa mới về?"
"Chị còn…" Cô ta vừa định trả lời bỗng nhiên nghe thấy tiếng động ở đằng xa nên quay đầu nhìn lại, Phương Thời Ân thấy mái tóc xoăn sóng lớn của chị mình lướt qua camera, sau đó chị nhanh chóng quay đầu lại, "Không nói chuyện nữa, em nghỉ sớm đi."
Chắc là người đàn ông đi du lịch cùng Trình Thi Duyệt đang gọi.
Cậu nhìn vào cuộc gọi video bị cúp đột ngột, không khỏi chu môi lên.
***
Có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lua-nhau-lanh-son-tuu-moc/26027/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.