"Anh Chấp Duật, hẹn gặp lại nha."
Chiếc xe màu đen dừng lại trước cổng trang viên Winner, Phương Thời Ân bước xuống xe nói lời tạm biệt với Tô Chấp Duật trước khi đóng cửa lại.
Sau khi cửa xe đóng lại, cậu nhìn thấy chiếc Maybach màu đen lái về phía ngã tư rồi đi thẳng vào đường chính.
Trang viên Winner là khu dân cư giàu có nức tiếng nhất Vân Hoài, cảnh quan cây xanh được thiết kế như một khu vườn. Phương Thời Ân đi qua tượng đài phun nước, rẽ một khúc cua đến biệt thự của Trình Thi Duyệt.
Toàn bộ khu nhà trong Winner đều là biệt thự độc lập. Cậu bước vào cổng biệt thự, dùng dấu vân tay để mở cửa đi vào phòng khách. Lúc này cả người bỗng chốc không thể chịu đựng được nổi, vẻ nhiệt tình khi ở bên Tô Chấp Duật biến mất không còn dấu vết, vai cậu chán nản rủ xuống, vừa vào cửa đã đá văng đôi giày trên chân để tìm dép lê xỏ vào, bỗng phát hiện trong tủ giày có thêm mấy đôi giày cao gót nữ.
"Chị ơi!" Cậu ngẩng cổ kêu to, mang dép đi đến tủ lạnh rót cho mình một ly Coca lạnh. Cậu vừa uống một ngụm nước có ga lạnh như băng, cánh cửa của phòng đánh bài trên tầng hai bỗng nhiên bị mở ra.
Đó là một gương mặt quen thuộc.
Trương Kỳ thường đến tìm Trình Thi Duyệt chơi mạt chược, trông khoảng ba mươi tuổi. Cô ấy đang mặc một chiếc váy hai dây trông rất mát mẻ, dùng một tay giữ cửa rồi thò nửa người ra vẫy tay chào Phương Thời Ân ở dưới lầu: "Lên đây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lua-nhau-lanh-son-tuu-moc/26039/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.