《 10.3 》 Khi Ngân Trù vào thư phòng, mái tóc dài của cô không còn lòa xòa nữa mà đã được vấn cao lên giống như một phụ nữ đã lấy chồng. Tạ Cánh thấy cô trong bộ dạng này thì thoáng ngạc nhiên, Ngân Trù lập tức giải thích: "Tôi là người bước ra từ Trích Tinh lâu, nay được Vương phi có lòng tốt ban cho một chỗ trú thân, đây thật sự là một việc làm thanh bạch, nhưng cũng khó tránh khỏi lời ra tiếng vào. Hôm nay tôi mới học theo người xưa tự vấn tóc, thề rằng cả đời không lấy chồng, chỉ một lòng giữ vững tâm nguyện truyền thừa y quán của gia đình." Nói rồi nàng nghiêm túc cúi đầu hành lễ. Tạ Cánh đỡ nàng dậy, nói: "Có lập gia đình hay không là tùy chị quyết định." Y đưa Ngân Trù đến giường ngồi ở gian trong, nàng mới chợt sững người, hỏi: "Khi Vương phi giơ lệnh bài, ngoài trừ tú bà ra thì không còn ai nhìn thấy chứ?" Tạ Cánh lắc đầu: "Dĩ nhiên là không." Ngân Trù thở phào nhẹ nhõm: "May quá, nếu không ngày sau truyền ra ngoài, nói rằng Vương gia đưa Vương phi đến lầu xanh ở lại qua đêm, rồi Vương phi còn chuộc một cô nương về phủ, thì chẳng phải danh tiếng Vương phủ sẽ bị hủy hoại, tôi sẽ trở thành người có tội hay sao?" Tạ Cánh cười đáp: "Chị không cần lo, trưa nay dùng bữa ta sẽ tuyên bố rõ thân phận của chị trước mặt cả phủ. Nếu chị muốn, từ nay chị chỉ là người theo hầu ta, là người của nhà họ Tạ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luc-chau-ca-dau-mot-lan-ly-biet-xa-cach-ba-nam/2848694/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.