《 12.4 》 Bệnh tình của Lục Lệnh Chương cứ tái đi tái lại, cuối cùng Hoàng hậu cũng đồng ý cho cậu nghỉ ngơi một thời gian. Lục Lệnh Tùng bên này đã nhận được giấy thông hành, hắn dùng tên "Tạ Phụng" giả làm phụ tá bên cạnh anh rể của Lý Kỳ là Trịnh Kiêu, ngày ngày chui vào trong doanh trại. Lần này thấy Tạ Cánh cũng rảnh rỗi, hắn cứ nài nỉ ỉ ôi mãi, rốt cuộc cũng dụ được y đi theo mình vài ngày. Tạ Cánh đứng trước cửa phòng, trên người khoác chiếc áo bào cổ tròn chất vải bông. Y kéo dây thắt lưng xuống thấp một chút, vạt áo khoác được nới lỏng ra, đùn ở quanh eo, vừa đủ che đi phần bụng hơi nhô lên. Y quay đầu hỏi Lục Lệnh Tùng: "Nhìn có thấy gì không?" Lục Lệnh Tùng nhìn từ đầu xuống chân y rồi lắc đầu. Tạ Cánh lại hỏi các thị nữ đứng chờ lệnh quanh gian chính: "Thật sự không thấy gì sao?" Mấy cô gái cũng lắc đầu, Ngân Trù đứng cạnh cười đáp: "Chỉ là dung mạo Vương phi trông quý phái quá, nhìn cứ như lấy trộm áo của ai mặc thôi." Dù không phải trộm thật, nhưng bộ đồ này quả thật không phải của y. Mấy năm trước, khi Lục Lệnh Tùng đi theo đội buôn của nhà họ Ngô, vì ngại phô trương nên hắn dùng vải thô cắt may một bộ quần áo kiểu cũ, kích cỡ hơi nhỏ. Bây giờ Tạ Cánh mặc vào vừa khít. Lục Lệnh Tùng ngắm nghía y một lúc rồi nói: "Đúng vậy, nhất là mái tóc này." Vừa nói, hắn vừa vuốt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luc-chau-ca-dau-mot-lan-ly-biet-xa-cach-ba-nam/2848706/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.