《 27.6 》 Để không phải gặp Lục Thư Thanh và Lục Thư Ninh, Tạ Cánh lấy cớ nói rằng sức khỏe của mình vẫn còn yếu, không tiện hoạt động nhiều, nhưng trong lòng lại lo lắng chuyện đưa linh vị của Thôi Thục Thế và A Hoàng trở về nhà họ Thôi, thế là y bèn nhờ chúng ra ngoài cung thay mình cúng bái. Thôi Tế Thế dẫn hai anh em họ đi đến từ đường, cung kính nói: "Bệ hạ đã ra lệnh phúc thẩm vụ mất cắp ở phủ Tướng vào năm Trinh Hữu thứ mười sáu, Thanh Hà Thôi thị vô cùng cảm kích. Chỉ là gần đây gia đình bận rộn nhiều việc, chưa kịp tạ ơn đã lại phiền chủ tử trong cung nhớ đến, nếu chị tôi và A Hoàng nơi suối vàng có linh, hẳn sẽ biết được rằng nỗi oan khuất đã được rửa sạch." So với các nội giám trong điện Thần Long, Thôi Tế Thế ăn nói càng thận trọng hơn, gã lựa chọn từ ngữ rất cẩn thận, chỉ mơ hồ gọi Tạ Cánh là "chủ tử trong cung", vừa không mạo phạm thiên nhan, lại vừa không khiến cho Đông cung và công chúa khó xử. Lục Thư Thanh hàn huyên vài câu rồi thay mặt cha mẹ gửi lời thương xót, sau đó Thôi Tế Thế lui ra ngoài, để họ ở lại tiếp tục làm lễ truy điệu. Linh vị của Thôi Thục Thế và A Hoàng được lau chùi sạch sẽ, đặt ở tầng dưới linh vị của vợ chồng Thôi Thái úy đã qua đời. Về sau, khi Thôi Tế Thế và các anh em của gã qua đời, thì cũng chỉ có thể được đặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/luc-chau-ca-dau-mot-lan-ly-biet-xa-cach-ba-nam/2848768/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.